Ca dao về quan hệ gia đình, xã hội
-Ai về nhắn với ông câu
Cá ăn thì giựt để lâu mất mồi.
-Anh đây quyết chí câu cua,
Dầu ai câu rắn, câu rùa mặc ai.
-Gái: Anh về bán đất cây da
Bán cặp trâu già mới cưới được em.
-Trai: Anh về bán một bầy gà
Anh qua anh cưới hết cả bà lẫn con.
-Anh về ghé chợ mua đinh
Đóng xe song mã rước mình cùng đi.
-Ba tiền một khứa cá buôi
Cũng mua cho được mà nuôi mẹ già
-Bần gie đóm đậu sáng ngời
Lỡ duyên chịu vậy, trách trời làm chi.
-Bìm bịp kêu nước lớn anh ơi
-Buôn bán không lời, chèo chống mỏi mê.
Bồng bồng con ngủ cho ngoan
Dưới sông cá lội, trên ngàn chim bay
Uớc gì mẹ có mười tay
Tay kia bắt cá, tay này bắt chim.
Một tay xe chỉ luồn kim
Một tay cấy lúa, tay tìm hái rau
Một tay ôm ấp con đau
Một tay vo gạo, tay cầu cúng ma
Một tay vung vãi đằng xa
Một tay bếp núc cửa nhà nắng mưa
Một tay quơ củi, muối dưa
Một tay để vâng lệnh, để bầm thưa, đỡ đần
Tay này mẹ giữ lấy con
Tay nào lau nước mắt… mẹ còn thiếu tay!
Bớ chiếc ghe sau chèo mau anh đợi
Giông gió tới rồi, bờ bụi tối tăm.
Bụi tre gai, sầu ai dã dượi
Con thỏ núp lùm, chờ đợi bóng trăng.
Bước xuống ruộng sâu mãng sầu con bìm bịp
Nước lớn rồi, đâu còn kịp kiếm ăn.
Dẫu thương anh, em vẫn giữ đạo hằng,
Anh về cậy mai tới nói, phụ mẫm bằng em mới ưng.
Bướm vàng đậu ngọn mù u
Có chồng càng sớm tiếng ru càng buồn.
Cá không cắn câu, thiệt là con cá dại
Vác cần về, nghĩ lại con cá khôn.
Cầm chài mà vãi vô nia
Cưới con bá hộ đặng chia gia tài.
Cây bần ơi hỡi cây bần,
Lá xanh bông trắng, lại gần không thơm.
Chê ghe ở lại đi tàu
Nằm đêm nghĩ lại ham giàu khổ thân.
Chiều chiều lửa cháy cơm sôi
Heo la, con khóc, chồng ngồi nhậu say.
Chiều chiều vịt lội bờ sông
Cầu trôi ván nổi ai bồng em qua.
Chim quyên lăng líu bụi riềng
Vợ thì thấy đó, chạy tiền chẳng ra!
Chim khôn kiếm nơi lành mà đậu
Con gái khôn khiếm thằng chồng nhậu mà nhờ
Mai sau nó chết bụi chết bờ… khỏi chôn!
Chịu oan một tiếng bán vàm,
Bán thì có bán, điếm đàng thì không.
Có được anh chồng ghiền như ông tiên nho nhỏ,
Xét lại thua buồn, tôi muốn bỏ ông tiên!
Con cua không sợ, lại sợ con còng
Dao phay không sợ, sợ gái hai lòng hại anh.
Con quạ nó đứng đầu cầu
Nó kêu bớ má ghe bầu vô chưa?
Dẫu rằng như đũa so le
Muốn so đôi khác, sợ e không bằng.
Đặng chữ trung, bất tùng chữ hiếu
Đặng chữ tam tòng, thất hiếu mẹ cha.
Đèn cầu tàu còn dầu còn cháy
Lửa nhà máy hết cháy, còn than
Lấy chồng thì chọn chỗ cao sang
Lấy chi thằng điếm dọn bàn cho Tây.
Đêm khuya rúc một tiếng còi
Thương con, nhớ vợ, quan đòi phải đi.
Đêm nằm nghĩ giận con phụng hoàng
Nhánh tùng tươi không đậu, đậu nhánh mai tàn khổ thân.
Đói lòng ăn đọt chà là,
Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng.
Gió chiều lay động ngọn dừa
Dứt tình tại bậu, anh chưa tiếng nào.
Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
Năm cánh chầy thức đủ năm canh.
Giơ roi đánh thiếp sao đành
Chàng ơi, nhớ thưa rách lành có nhau.
Hái dâu chi nắng cô ơi
Lại đây quan lớn cho đôi khuyên vàng
Vải bô phận gái cơ hàn
Hái dâu nuôi mẹ không màng của ông.
Hoa thơm ong bướm đam mê
Thương chưa phỉ dạ, mình về bỏ đây!
Học trò ba chữ lem nhem
Thấy gái mà thèm, bỏ chữ trôi sông.
Khế rụng bờ ao thanh tao anh lượm
Ngọt như cam sành héo cuống anh che.
Không đi thì nhớ thì thương
Đi thì lại mắc cái mương cái cầu
Không đi thì nhớ thì sầu
Đi thì lại mắc cái cầu cái mương.
Không xuồng nên phải lội sông
Đói lòng nên phải ăn ròng bẹ môn!
Làm dâu khổ lắm ai ơi
Vui chẳng dám cười, buồn chẳng dám than!
Lồng đèn treo cột đáy
Gió xoáy ngọn đèn xoay
Đĩa nghiêng đựng nước sao đầy
Lòng thương người nghĩa, cha mẹ rầy cũng thương.
Lửa gần rơm không cháy cũng trèm,
Đi ngang quán rượu, hơi hèm muốn say
Mấy đời cơm nguội lên hơi
Cái thân làm bé thảnh thơi bao giờ?
Mẹ mong gả thiếp về giồng
Ăn bông bí luộc, dưa hồng nấu canh.
Mẹ mong gả thiếp về giồng
Thiếp lo một nỗi gánh gồng không quen
Mênh mông sông rộng cồn dài
Suốt đêm lặn ngụp, nghèo hoài anh ơi!
Một mai thiếp có xa chàng
Đôi bông thiếp trả, con chàng thiếp xin.
Mười giờ ông chánh về Tây,
Cô Ba ở lại lấy thầy thông ngôn!
Nhái kêu chiều rộ dưới mương,
Thiếp đà an phận, chỉ thương mỗi chàng.
Nhiều quan thêm khổ thằng dân
Nhiều giàu thì lại chết trân thằng nghèo.
Nghĩa nhân như chén nước đầy
Bưng đi mà đổ, hớt rày được sao?
Ngồi bên bực lở thả câu
Trách ai mách miệng (mà) con cá sầu không ăn.
Nước chảy liu riu
Lục bình trôi líu ríu
Anh thấy em nhỏ xíu anh thương!
Nước sông lửng đửng, lờ đờ
Thương thì nói vậy, biết chờ đặng không?
Ơn cha trọng lắm anh ơi,
Nghĩa mẹ bằng trời chín tháng cưu mang.
Phải duyên nhà lá, cột chà là,
Không duyên, nhà ngói ba tòa cũng không ham.
Quê anh ở tận nơi đâu?
Để em may áo viền bâu gởi về.
Ra đi gặp vịt cũng lùa
Gặp duyên cũng kết, gặp chùa cũng tu.
Rương xe, chìa khóa em cầm,
Giang sơn em vác, nợ nần em lo.
Sầu ai mặt nọ không vui
Hay sầu duyên nợ cho tôi sầu giùm
Sông Cửa Đại hai chiều nước chảy,
Gái Bình Đại chẳng ngại gian nan
Quý thay những tấm lòng vàng
Làm ăn chất phác, đảm đang mọi điều.
Tàu Nam Vang chạy ngang cồn cát,
Xuồng câu tôm đậu sát mé nga,
Thấy em cha yếu mẹ già
Muốn vô phụng dưỡng biết là đặng không?
Tham giàu, phụ khó ai khen,
Như con châu chấu thấy đèn nhảy vô.
Thấy em ôm ốm, cao cao
Anh tưởng cào cào, anh bắt anh câu.
Thiếu chi rau, bậu ăn rau é
Thiếu chi người, bậu làm bé người ta?
Thò tay ngắt ngọn trâm bầu,
Thương thì thương đại, đừng cầu ông mai.
Thuốc rê chồng hút vợ say,
Thằng nhỏ mồi thuốc lăn quay chín vòng.
Thương con mẹ phải chiều lòng
Sợ gả về giồng, gánh nước chai vai.
Tiếc bông sen nở chen bông súng,
Tiếc con phụng hoàng đậu nhánh tùng khô.
Tiếc công vun bón cây tùng
Săm soi trên ngọn, gốc sùng không hay!
Tiếc cây lớn cội không tàn
Tiếc vườn cúc rộng cả ngàn không bông.
Tiếc công anh đào ao thả cá
Ba bốn năm trời, người lạ đến câu.
Tiếng đồn cha mẹ anh hiền
Cắn cơm không bể, cắn tiền bể hai.
Tôm càng lột vỏ, bỏ đuôi
Giã gạo cho trắng mà nuôi mẹ già
Tới đây dầu đói, nói no,
Dầu khôn, giả dại, đặng dò ý em.
Tới đây xin phép hò mời
Hò cho đủ cặp đủ đôi mới về.
Hò chơi bỏ ruộng bỏ đồng
Ai về đừng nói kẻo chồng tôi ghen.
Tre lên ba lá còn non
Có chồng như bậu, gái son không bằng.
Trên trời có đám mây xanh
Ở giữa mây trắng, chung quanh mây vàng
Anh đây để ý thương nàng
Khó khăn không ngại, bạc vàng chẳng ham.
Trời sinh cây cứng lá dai
Gió lay mặc gió, chiều ai không chiều.
Tu đâu cho bằng tu nhà
Thờ cha kính mẹ hơn là đi tu.
Uổng công xúc tép nuôi cò,
Cò khôn, cò lớn, cò dò, cò bay.
Vai mang chiếc nón rách, tay xách cổ quai chèo,
Thương con, nhớ vợ, vì phận nghèo phải ra đi.
Ví dầu cầu ván đóng đinh,
Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi.
Khó đi mẹ dắt con đi
Con đi trường học, mẹ đi trường đời.
Ví dầu nhà dột cột xiêu
Muốn đi nói vợ sợ nhiều miệng ăn
Nhiều miệng ăn, rằng anh không sợ
Sợ duyên nợ không tròn, gieo khổ cho nhau.
Xa mình trời nắng nói mưa
Canh ba nói sáng, xế chưa nói chiều.
Yêu nhau yên phận thì thôi
Của thì như nước khi vơi khi đầy.
Tục ngữ - Ca dao về đạo hiếu
Khôn ngoan nhờ ấm cha ông,
Làm nên phải đoái tổ tông phụng thờ.
Đạo làm con chớ hững hờ,
Phải đem hiếu kính mà thờ từ nghiêm.
***
Gió đưa cây cửu lý hương,
Xa cha xa mẹ, thất thường bữa ăn.
Sầu riêng, cơm chẳng muốn ăn,
Đã bưng lấy bát, lại dằn xuống mâm.
Thờ cha mẹ, ở hết lòng,
Ấy là chữ hiếu, dạy trong luân thường.
Chữ nghĩa là nhường,
Nhường anh nhường chị là nhường người trên,
Ghi lòng tạc dạ chớ quên,
Con em phải giữ lấy nền con em.
***
Em thuận, anh hòa là nhà có phúc.
***
Bà con vì tổ tiên,
Không phải vì tiền, vì gạo.
***
Một giọt máu đào hơn ao nước lã
***
Con cô, con cậu thì xa
Con chú, con bác thật là anh em
***
Ăn quả, nhớ kẻ trồng cây
Uống nước sông, nhớ mạch suối
***
Lên non mới biết non cao,
Nuôi con mới biết công lao mẫu từ
***
Cắt dây bầu dây bí
Chẳng ai cắt dây chị dây em
***
Anh em như thể chân tay
Cùng cha cùng mẹ hăng say việc nhà
***
Dạt dào gió kép mưa đơn
Tấc lòng ghi nhớ công ơn mẫu từ
***
Dương trần phải ráng làm hiền
Đừng trọng bạc tiền bỏ nghĩa bỏ nhân
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con
*Ơn cha nặng lắm ai ơi
Nghĩa mẹ bằng trời chín tháng cưu mang
*Công cha nghĩa mẹ cao dày
Cưu mang trứng nước những ngày còn thơ
Nuôi con khó nhọc đến giờ
Trưởng thành con phải biết thờ hai thân
Thức khuya dậy sớm chuyên cần
Quạt nồng ấp lạnh giữ phần đạo con
*Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẫu từ
*Nuôi con mới biết sự tình
Thầm thương Cha Mẹ nuôi mình khi xưa
*Thờ cha mẹ, ở hết lòng
Ấy là chữ hiếu dạy trong luân thường
*Mẹ già đầu bạc như tơ
Lưng đau con đỡ, mắt lờ con nuôi
*Bao giờ cá lý hóa long
Đền ơn cha mẹ ẵm bồng xưa nay
*Những người thắt đáy lưng ong
Đã khéo chiều chồng lại khéo nuôi con
*Cây xanh thì lá cũng xanh
Cha mẹ hiền lành để đức cho con
*Mẹ già ở tấm lều tranh
Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con
*Đi đâu mà bỏ mẹ già
Gối nghiêng ai sửa, chén trà ai dâng ?
*Tu đâu cho bằng tu nhà
Thờ cha kính mẹ ấy là chân tu .
*Mẹ nuôi con biển hồ lai láng
Con nuôi cha mẹ con tính tháng tính ngày
*Một mẹ nuôi được mười con
Mười con không nuôi được một mẹ
*Có cha có mẹ thì hơn
Không cha không mẹ như đờn đứt dây
*Thuyền không bánh lái thuyền quầy
Con không cha mẹ ai bày con nên
*Đói lòng ăn hột chà là
Để cơm cho mẹ mẹ già yếu răng
*Thà ăn bắp hột chà vôi
Còn hơn giàu có mồ côi mẹ già
*Nhìn lên nuột lạc mái nhà
Bao nhiêu nuột lạc thương bà bấy nhiêu
*Vẳng nghe chim vịt kêu trời
Bâng khuâng nhớ Mẹ chín chiều ruột đau
*Sinh con ai nỡ sinh lòng
Sinh con ai chẳng vun trồng cho con
*Có con phải khổ về con
Có chồng phải gánh giang sơn nhà chồng
*Nuôi con cho được vuông tròn
Mẹ thầy dầu dãi xương mòn gối cong
*Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
Năm canh chày mẹ thức đủ năm canh
*Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương
*Chiều chiều ngó ngược ngó xuôi
Ngó không thấy mẹ ngùi ngùi nhớ thương
*Chiều chiều xách giỏ hái rau
Ngó lên mả mẹ ruột đau như dần
*Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Ngó về quê mẹ ruột đau chín chiều
*Chim trời ai dễ đếm lông
Nuôi con ai dễ kể công tháng ngày
*Có vàng vàng chẳng hay phô
Có con con nói trầm trồ mẹ nghe
*Ví dù con phụng bay qua
Mẹ nói con gà con cũng nói theo
*Có chồng chẳng được đi đâu
Có con chẳng được đứng lâu một giờ
*Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời
Cầu cho cha mẹ sống đời với con
Tục ngữ, ca dao về thời tiết
Sấm động, gió tan
***
Chớp đông nhay nháy, gà gáy thì mưa
Tháng ba mưa đám, tháng tám mưa cơn.
Gió heo may, chẳng mưa dầm thì bão giật.
***
Tháng bảy kiến đàn đại hàn hồng thuỷ.
***
Lạy ông nắng lên
Cho trẻ nó chơi,
Cho già bắt rận,
Cho tôi đi cày.
***
Ếch kêu uôm uôm, ao chuôm đầy nước.
***
Tháng bảy heo may, chuồn chuồn bay thì bão
***
Mồng chín tháng chín có mưa,
Thì con sắm sửa cày bừa làm ăn.
Mồng chín tháng chín không mưa,
Thì con bán cả cày bừa đi buôn.
***
Đêm trời tang, trăng sao không tỏ,
Ấy là điềm mưa gió tới nơi.
Đêm nào sao sáng xanh trời,
Ấy là nắng ráo yên vui suốt ngày.
Những ai chăm việc cấy cầy,
Điềm trời trông đó, liệu xoay việc làm.
Nhiều chống càng tốt, nhiều cột càng bền
***
Kiến đen tha trứng lên cao,
Thế nào cũng có mưa rào rất to.
***
Mồng bốn cá đi ăn thề,
Mồng tám cá về cá vượt vũ môn.
Ca dao về quê hương, đất nước và lịch sử
Ai từng sang Bảo, về Minh
Ghé qua Bình Khánh em xin đãi chè(1)
Ai xui thằng Mỹ đi càn
Vô sâu ong đốt, ra đàng gặp chông?
Bến Tre dừa ngọt sông dài
Nơi chợ Mỏ Cày có kẹo nổi danh
Kẹo Mỏ Cày vừa thơm vừa béo
Gái Mỏ Cày vừa khéo vừa ngoan
Anh đây muốn hỏi thiệt nàng
Là trai Thạnh Phú cưới nàng được chăng?
Bến Tre biển rộng sông dài
Ao trong nuôi cá, bãi ngoài thả nghêu
Tôm càng xanh nước quơ râu
Rừng vàng biển bạc còn đâu phải tìm.
Bến Tre ruộng đất phì nhiêu
Nơi đây giàu lúa lại nhiều dừa khô
Bến Tre giàu Mía Mỏ Cày
Giàu nghêu Thạnh Phú, giàu Xoài Cái Mơn
Bình Đại biển cá, sông tôm
Ba Tri ruộng muối, Giồng Trôm lúa vàng.
Bến Tre nhiều gái chưa chồng.
Không tin, xuống chợ Mỹ Lồng (2)mà xem.
Bến Tre nước ngọt lắm dừa
Ruộng vườn màu mỡ, biển thừa cá tôm
Sầu riêng, măng cụt Cái Mơn
Nghêu sò Cồn Lợi, thuốc ngon Mỏ Cày
Xoài chua, am ngọt Ba Lai
Bắp thì chợ giữa, giồng khoai Mỹ Hòa
Mắm, bần ven đất phù sa
Bà Hiền, Tân Thủy hằng hà cá tôm
Quýt đường, vú sữa ngổn ngang,
Dừa xanh Sóc Sãi, tơ vàng Ba Tri
Xẻo Sâu cau tốt ai bì
Lúa vàng Thạnh Phú, khoai mì Thạnh Phong
Muối khô ở Gảnh mặn nồng (3)
Giồng Trôm, Phong Nẫm dưa đồng giăng giăng.
Bến Tre trai lịch, gái thanh
Nói năng duyên dáng, ai nhìn cũng ưa
Chèo ghe sợ sấu cắn chưn,
Xuống bưng sợ đỉa, lên rừng sợ ma.
Cầu nào cao bằng cầu Cái Cối
Gái nào giỏi bằng gái Giồng Trôm…
Cha đời mấy đứa theo Tây
Mồ ông, mả bố voi dày biết chưa?
Chẻ tre bện sáo cho dày
Ngăn ngang sông Mỹ, có ngày gặp nhau.
Chiều chiều én liệng trên trời
Rùa bò dưới đất, khỉ ngồi trên cây.
Chớ tham đồng bạc “con cò"(4)
Bỏ cha bỏ mẹ đi phò Lang Sa.
Đèo nào cao bằng đèo Châu Đốc
Gió nào độc bằng ngọn gió Gò Công
Một trận đông phong lạc vợ xa chồng
Đêm nằm nghĩ lại nước mắt tuôn rơi.
Đến đây đất nước lạ lùng
Con chim kêu phải sợ con cá vùng phải kinh.
Em là con gái Giồng Trôm
Nào ai tính thiệt so hơn làm gì
Yêu em anh phải nhớ ghi
Đánh Tây giữ đất mới bì trượng phu.
Gặp nhau đây mới biết em còn
Hồi năm Thìn(5) bão lụt, anh khóc mòn con ngươi.
Giặc Tây đánh tới Cần Giờ
Biểu đừng thương nhớ đợi chờ uổng công.
Gió đưa cành trúc la đà
Anh đi kháng chiến việc nhà em lo
hừng nào độc lập, tự do
Anh về sum họp chung lo gia đình.
Gió đưa gió đẩy về rẫy ăn còng,
Về sông ăn cá, về giồng ăn dưa.
Hòa Quý với tổng Hòa Thinh(6)
Dừa khô thổ sản nổi danh Nam Kỳ.
Làm cầu rồi lại làm cầu
Làm cầu cho đến bạc đầu chưa xong.
Mắm trước, đước sau, tràm theo sát
Sau hàng dừa nước, mái nhà ai.
Một cây làm chẳng nên non
Giặc dốt hãy còn, chiến dịch chưa xong.
Nhà Bè nước chảy chia hai
Ai về Gia Định, Đồng Nai thì về.
Gái: Nghe anh đi đó, đi đây
Cho em hỏi hỏi vặn câu này
Bánh phồng, bánh tráng đất này đâu ngon?
Trai: Bánh tráng Mỹ Lồng(7)
Bánh phồng Sơn Đốc (8)
Măng cụt Hàm Long
Vỏ ngoài nâu trong trắng như bông gòn
Anh đây nói thiệt sao em còn so đo
Nước Cửu Long sóng dồn cuồn cuộn
Cửa Hàm Luông mây cuốn cánh buồm xuôi
Hương thơm tỏa khắp đất trời
Bác ơi ! Tên Bác sáng ngời Miền Nam
Phá cho bứt lộ thành mương,
Phá cho cầu sập hết đường Tây đi.
Quê anh có cửa biển sâu
Có ruộng lấy muối, có dâu nuôi tằm.
Quê em hai dải cù lao
Có dừa ăn trái, có cau ăn trầu.
Rồng chầu ngoài Huế
Ngựa tế Đồng Nai
Nước sông trong sao lại chảy hoài
Thương người xa xứ lạc loài tới đây.
Tới đây thì ở lại đây
Bao giờ bén rễ xanh cây hãy về.
Sông Ba Lai bên bồi, bên hẳm
Đất Ba Lai đỏ thẫm phù sa
Nàng về kết bạn cùng ta
Ăn cá thay bánh, uống nước trà thay cơm.
Sông Tiền sông Hậu cùng nguồn
Thuyền bè tấp nập buôn bán dập dìu.
Thấy bóng khăn rằn, anh biết là em đó
Màu khăn Đồng khởi của phụ nữ Bến Tre
Trên sông Hàm Luông, đuổi tàu Mỹ chạy re
Cầu Ba Lai(9) đó giặc lật xe chết hoài.
Quê hương Đồ Chiểu rạng ngời
Tinh thần Cách mạng đỏ trời vàng sao.
Thấy dừa thì nhớ Bến Tre
Thấy bông sen nhớ đồng quê Tháp Mười
Thấy dừa thì nhớ Bến Tre
Thấy bông mía trắng nhớ quê Mỏ Cày.
Thấy dừa thì nhớ Bến Tre
Thấy bông lúa đẹp thương về Hậu Giang.
Thương thay thân phận trái dừa
Non thì khoét mắt, già cưa lấy đầu
Trời mưa ướt đất lộ làng,
Uớt ai thời ướt, ướt chàng em thương.
Trời mưa ướt đất lộ làng,
Ướt em em chịu, ướt vệ quốc đoàn em thương.
Xa Cha, gần giặc mặc dầu
Lòng son dạ sắt con nào dám quên!
Ca dao vần A
Ai đi bờ đắp một mình
Phất phơ chiếc áo giống hình phu quân
-o-
Ai đi đâu đấy hỡi ai
Hay là trúc đã nhớ mai đi tìm
-oAi đi muôn dặm non sông
Để ai chứa chất sầu đong vơi đầy
-oAi đi sục sịch ngoài hàng dưa
Phải chăng chú thợ mộc với cái cưa cái bào
Ai đi sục sịch ngoài hàng rào
Phải chăng chú thợ mộc với cái bào cái cưa
-oAi kêu là rạch, em gọi là sông
Phù sa theo nước chảy mênh mông
Sông ơi, thấm mát đời con gái
Chẳng muốn lìa sông, chẳng muốn lấy chồng
-oAi làm cho bướm lìa hoa
Cho chim xanh nỡ bay qua vườn hồng
-oAi ơi chí ở cho bền
Dù ai xoay hướng đổi nền mặc ai
Dù ai nói Đông nói Tây,
Ta đây vẫn vững như cây giữa rừng
-oAi ơi chớ vội cười nhau
Cây nào mà chẳng có sâu chạm cành
-oAi ơi ừng bỏ ruộng hoang
Bao nhiêu tấc đất tấc vàng bấy nhiêu
-oAi về có nhớ ta chăng
Ta về ta nhớ hàm răng mình cười
-oAnh đi ba bữa anh về
Rừng sâu nước độc anh đừng ở lâu
-oAnh em bốn bể là nhà
Người dưng khác họ vẫn là anh em
-oAnh ơi đi lính cho Tây
Con dại cả bầy bỏ lại ai nuôi
-oAnh ơi uống rượu thì say,
Bỏ ruộng ai cày, bỏ giống ai gieo
-oAnh tỷ như phận anh
Chẳng thà ở lều tranh
Như thầy Tăng, thầy Lộ
Cũng không ham mộ,
Như Vương Khải, Thạch Sùng
Đạo người giữ vẹn, bần cùng sá chi
-oAnh về bán ruộng cây da
Bán cặp trâu già, mới cưới đặng em.
-oAnh về đếm hết sao trời
Em đây kết tóc ở đời với anh
-oĂn lắm thì hết miếng ngon
Nói lắm thì hết lời khôn hóa rồ
-oĂn đong cho đáng ăn đong
Lấy chồng cho đáng hình dong con người
-oAi cũng tưởng bậu hiền
Cắn cơm không bể, cắn tiền bể hai
-oAi buồn ai khóc thiết tha
Tui vui tui cũng chan hoà giọt châu
-oAi đem con sáo sang sông
Để cho con sáo sổ lồng bay cao
-oAi đi đường ấy hỡi ai
Hay là trúc đã nhớ mai đi tìm
Tìm em như thể tìm chim
Chim bay biển Bắc, đi tìm biển Đông
-oAi làm Nam Bắc phân kỳ
Cho hai giòng lệ đầm đìa nhớ thương
-oAi mà nói dối cùng ai
Thì trời giáng hạ cây khoai giữa đồng
Ai mà nói dối cùng chồng
Thì trời giáng hạ cây hồng bờ ao
-oAi nhứt thì tôi đứng nhì
Ai mà hơn nữa tôi thì thứ ba
-oAi ơi chơi lấy kẻo già
Măng mọc có lứa người ta có thì
Chơi xuân kẻo hết xuân đi
Cái già sòng sọc nó thì theo sau
-oAi ơi chớ nghĩ mình hèn
Nước kia dù đục lóng phèn cũng trong
-oAi ơi chớ vội cười nhau
Cười người hôm trước hôm sau người cười
-oAi ơi đã quyết thì hành
Đã đốn thì vác cả cành lẫn cây
-oAi ơi đã quyết thì hành
Đã đan thì lặn, tròn vành mới thôi
-oAi ơi đừng lấy học trò
Dài lưng tốn vải ăn no lại nằm
Hay nằm thời có võng đào
Dài lưng thời có áo chào nhà vua
Hay ăn thời có gạo kho
Việc gì mà chẳng ăn no lại nằm
-oAi ơi đừng lấy pháo binh
Nửa đêm nó bắn rung rinh cái giường
-oAi ơi ở chí cho bền
Dù ai xoay hướng đổi nền mặc ai
-oAi phụ tôi có đất trời chứng giám
Phận tôi nghèo, tôi không dám phụ ai
Tưởng giếng sâu tôi nối sợi dây dài
Ai dè giếng cạn, tiếc hoài sợi dây
-oAi về ai ở mặc ai
Áo dài ở lại, đến mai hãy về
-oAi về Bình Định mà coi
Đàn bà cũng biết múa roi, đi quờn
-oAi về em gởi bức thơ
Hỏi người bạn cũ bây giờ nơi nao
Non kia ai đắp mà cao
Sông kia, biển nọ ai đào mà sâu
-oAnh buồn có chỗ thở than
Em buồn như ngọn nhang tàn thắp khuya
-oAnh đánh thì em chịu đòn
Tánh em hoa nguyệt mười con chẳng chừa
-oAnh đã có vợ hay chưa?
Mà anh ăn nói gió đưa ngọt ngào
Mẹ già anh ở nơi nao
Để em tìm vào hầu hạ thay anh
-oAnh đâu phải mê bông quế mà bỏ phế cái bông lài
Quế thơm ban ngày, lài ngát ban đêm
-oAnh đi đường ấy xa xa
Để em ôm bóng trăng tà năm canh
Nước non một gánh chung tình
Nhớ ai ai có nhớ mình hay chăng
-oAnh đi em một ngó chừng
Ngó sông sông rộng, ngó rừng rừng sâu
-oAnh đi em một ngó chừng
Ngó trăng trăng lặn, ngó rừng rừng sâu
-oAnh đi, em ở lại nhà
Hai vai gánh vác mẹ già, con thơ
Lầm than bao quản muối dưa
Anh đi, anh liệu chen đua với đời
-oAnh đi kiệu lộng ba bông
Bỏ em cấy lúa đồng không một mình
-oAnh gặp em hồi đứng bóng đang trưa
Trách trời sao vội tối, anh chưa phân cạn lời
-oAnh Hai, anh tính đi "mô" ?
Tôi đi chợ Tết, mua khô cá thiều
-oAnh hít cái bông bưởi, anh còn hửi cái bông cam
Anh thích nấm tràm, anh lại ham nấm mối
-oAnh lấy được em bỏ công ao ước
Em lấy được anh thoả dạ ước ao
-oAnh mau thức dậy học bài
Mong cho anh sớm thành tài
Trước làm đẹp mặt nở mày mẹ cha
Sau là không phụ tình ta bao ngày
-oAnh này rõ khéo làm ăn
Đi cày chẳng biết, chít khăn mượn người
-oAnh nói với em nhiều tiếng thâm trầm
Nằm đêm nghĩ lại nát bằm lá gan
-oAnh ơi anh ở lại nhà
Thôi đừng vui thú nguyệt hoa chơi bời
Còn tiền kẻ rước, người mời
Hết tiền, chẳng thấy một người nào ưa
-oAnh ơi em chẳng lấy đâu
Anh đừng cạo mặt, nhổ râu tốn tiền
-oAnh ơi nơm cá xong chưa
Xuồng em neo đợi chờ trưa anh về
-oAnh say rượu ngày mai sẽ tỉnh
Kẻ say tình, mãi không tỉnh đâu em
-oAnh thương em, thương quấn thương quít
Anh bồng ra gốc mít, anh bồng khít gốc chanh
Anh bồng quanh đám sậy, anh bồng bậy vô mui
Anh bồng lui sau lái, anh bồng ngoáy trước mũi
-oAnh thương em trầu hết lá lươn
Cau hết nửa vườn, cha với mẹ nào hay
Dầu mà cha mẹ có hay
Nhứt đánh nhì đày, hai lẽ mà thôi
Gươm vàng để đó em ôi
Chết thì chịu chết, lìa đôi anh không lìa
-oAnh về đô thị hôm nao
Gió lay cây choại, lệ trào mi em
-oAnh về em chẳng dám đưa
Hai hàng nước mắt như mưa tháng mười
-oAnh về làm rể ăn cơm với cá
Em về làm dâu ăn rau má với rạm đồng
-oAnh với em mà tựa vai kề
Nay dù em có lạc Sở sang Tề
Thì em cũng nên gởi thơ về một lá đặng cho anh hay
-oÁo anh đứt chỉ đường tà
Vợ anh chưa có, mẹ già chưa khâu
-oĂn được, ngủ được là tiên
Không ăn không ngủ, mất tiền thêm lo
-oĂn sao cho được mà mời
Thương sao cho được vợ người mà thương
-oĂn cây sung ngồi gốc cây sung
Lấy anh thì lấy, nằm chung không nằm
-oĂn tàn ăn mạt, ăn nát cửa nhà
Con gà nuốt trộng, cá bống nuốt tươi
-oĂn trái nhớ kẻ trồng cây
Uống nước nhớ người đào giếng
-oẦu ơ... Anh về bán đất cây da
Để khuya em đắp gió Tây lạnh lùng
-oẦu ơ... Bồng bống bông bông
Lớn lên con phải cố học hành
Học là học đạo làm người
Con đừng lêu lổng kẻ cười người chê
-oẦu ơ... Cháu ơi cháu ngủ cho lâu
Mẹ cháu đi cấy đồng sâu chưa về
Chừng về bắt được con cá trê
Tròng cổ mang về bà cháu mình ăn
-oẦu ơ... Chim quyên lẻ bạn, than thở một mình
Bây giờ mình lẻ bạn (ơ) một mình, mình thở than
-oẦu ơ... Em tôi khát sữa bú tay
Ai cho bú thép ngày rày mang ơn
-oẦu ơ... Gió đưa gió đẩy về rẫy ăn còng
Về sông ăn cá về đồng ăn cua
-oẦu ơ... Má ơi đừng đánh con đau
Để con hát bội làm đào má coi
-oẦu ơ... Mẹ ơi đừng đánh con đau
Để con bắt cá hái rau mẹ dùng
Bắt cá, cá lội trên đàng
Hái rau rau héo, hỏi sao mẹ dùng hả con?...
-oẦu ơ... Mười hai giờ kiểng đổ nhà thờ
Sao anh không học đặng nhờ tấm thân?
-oẦu ơ... Quạ kêu nam đáo nữ phòng
Người dưng khác họ đem lòng nhớ thương
Liệu bề đát được thì đương
Đừng gầy rồi bỏ thói thường cười chê
-oẦu ơ... Ví dầu cá bống đánh đu
Tôm càng hát bội, cá thu cầm chầu
-oẦu ơ... Ví dầu cá lóc nấu canh
Bỏ tiêu cho ngọt, bỏ hành cho thơm
-oẦu ơ... Ví dầu tình bậu muốn thôi
Bậu gieo tiếng dữ cho rồi bậu ra
Bậu ra bậu lấy ông câu
Bậu câu cá bống chặt đầu kho tiêu
Kho tiêu kho ớt kho hành
Kho ba lượng thịt để dành mẹ ăn
-oẦu ơ... Ví dầu ví dẫu ví dâu
Ví qua ví lại ví trâu vô chuồng
-oCa
dao
Bà
Sống
già
bao
nhiêu
đeo
tuổi
vần
bị
nhiều
B
hạt
điều
đắng
tiêu
cay
-oBa
Cũng
-oBa
Mai
Chàng
Khi
-oBạc
Để
-oBắc
Vì
-oBạn
Sao
-oBạn
Vợ
-oBàn
Con
Hễ
Dẫu
-oBạn
Long
-oBao
Tay
-oBao
Thổi
-oBao
Thổi
-oBao
Thay
-oBao
Sau
-oBậu
Bậu
-oBây
Khi
Khi
Đồng
tiền
mua
một
cho
trăng
Nam
là
trước,
nắng
ơi
lành
đừng
tôn
lên
thiếp
bè
là
sau
tay
một
kham
thuở
khổ,
còn
có
nhà
ăn
chê
họ
mình
vàng
Lân
giờ
têm
thuốc
giờ
nồi
giờ
nồi
giờ
giờ
hạn
trời
tiền
đến
vừa
nằm
lúa
tri
nên
phụ
phải
khi
bão
mười
ăn
mắm
hội
mưa
ầm
phần
thơi,
quân
Năm
ăn
gà
hay
vàng
linh
vừa
với
rẫy
ròng
vắn,
đen,
quen,
hay
Mười
ăn
gió
phượng
nhiều
quên
tình
vừa
tháng
nói
ăn
lang
tháng
ra
có
tứ
thảnh
thuận
lại
ở
gặp
hán,
gió
thóc,
tương
mới
bạn
nếp
chợ
vàng
đây
đoàn
cười
qua
ở
trời
gặp
một
đến
vừa
quạ
Huệ
chê
về
tập
nếp
cô
từ
dài,
ngón
trắng
đứa
học
rèn
cũng
phải
mời
mưa
cánh
thôi
làng
chớ
đặng
miệng
đổi
phen
nhà
nên
cho
cơm
lông
trước
chẳng
cho
cơm
lỡ
hoa
bề
ngón
cho
cống,
hôm,
sau
giàu
phàng.
chàng
nghĩa
vẹn
lại
Phụng
Quy
quạnh
tham
phụ
vừa
hái
đứa
vóc
vụng,
buôi
già
trôi
biết
trước
nghèo
cùng
chẳng
hoa
chảy
thang
cho
khó
đau
khi
bạc
mẹ
mươi
Nồm
phụ
nước
cho
cá
nuôi
mấy
chiều
trượng,
sao
cho
ai
khúc
mà
được
được
hòa
hoàng
diều
con
còng
nêm
này
dầm
ầm,
ba
-oBấy
Chim
-oBé
Bé
-oBên
Có
-oBiên
Thủ
-oBớ
Cho
-oBóng
Bóng
-oBông
Thơm
-oBữa
Anh
-oBuồn
Tưởng
-oBuồn
Không
-oBa
một
sư
ốm
ai
cho
-oBa
Đem
Ba
Đem
-oBa
Sao
Bây
Như
Cá
Chim
-oBa
lâu
kêu,
nay
vượn
hú,
bé
mà
đắng
nhưng
cay
sông
ông
thanh
phủ
ngư
Hòa
có
nướng,
em
em
ở
nửa
ven
mừng
bé
bé
hạt
lòng
xiêu
vắng
biết
bưởi
điện
chiếc
khỏi
ghe
khúc
sau
sông
anh
anh
ngỡ
tưởng
bóng
thuyền
thơm
thơm
lá,
lạ
người
trồng
cá
bằng
trăng
cây
chi
cây,
ăn
có
chưa
mát
dạ
chẳng
sự
muốn
lấy
tình
ai
nói
cô
ốm
ruột
sư
đồng
mà
trăm
về
về
bỏ
mà
đồng
anh
không
giờ
chim
cắn
vào
năm
vào
câu
lồng
cũng
lùng
thơm
anh
thấy
canh
nàng
muốn
con
trông
sáo
thơm
cùng
một
hỏi
em
lồng,
ở
buồn
gạo
bỏ
ốm
nên
dạ
như
lên
sư
bầu
mụ
mớ
những
đã
như
biết
biết
với
cho
tương
trọc
sư
đứt
đàn
kiến
đàn
cho
chiếu
cho
bùa
mớ
lồng
đợi,
tăm
đèn
sang
mình
một
vào
một
trải
Trà
Ninh
em
chả
với
lóc
cho
héo
làm
Tây
bóng
cha
chuyện
thắm
mình
thôi
em
tối
bụi
chẳng
như
sư
lăn
mau
bờ
gọi
tỉnh
yếm
về
Bà
nói,
chồng,
đội
cô
mà
Thanh
nem
rừng,
lo
tiêu
người
một
tình
Đức
chèo
này
nửa
hoa
ngày
cá
đâu
thuở
nó
cho
trầu
còn
có
cắn
mà
nào
người
tình
vui
chùa
sư
tư
đầu
sầu
dây
ông
tha
bà
ngồi
cay
không?
chồng
câu
gỡ
ra
đần
Chẳng
-oBa
Ngày
-oBao
Nát
-oBao
Sáo
Bao
Gỗ
-oBao
Cho
Bao
Sáo
-oBao
Cho
-oBao
Gánh
-oBao
Cha
-oBao
Cầm
Câu
Câu
-oBao
Cù
-oBánh
Trầu
Trai
Gái
-oBà
Kẻ
-oBà
Ngồi
-oBà
Bói
Xem
Lợi
-o-
bằng
một
năm
thì
canh
giờ
ghé
trấn
điếm
cạn
chùa
Thiên
giờ
đẻ
dưới
giờ
lim
thái
giờ
sung
giờ
đẻ
Mụ
chạch
nước
cây
ghém
dưới
giờ
giờ
vừa
giờ
con
phen
cương
níu
thơ
đợi,
câu
phen
lao
Ông
cả
cả
mâm,
chợ,
nam
má
già
trong
cửa
xin
sổ
rằng
có
quẻ
ông
lợi,
hoa
răng
ở
biển
bồng
nhau
ra
đề
câu
câu
nhớ,
câu
với
nhiều
kêu
gọi
không
thử
cá
rằng
là
bánh
trầu
đối
đối
cũng
chợ
lấy
mới
nhưng
đeo
nhuộm
đường
Tây
thằng
tám
gởi
ngọn
lấy
cành
hoa
đa
mình
có
ta
xin
đi
một
có
gà
sang
đa
mình
đình
ta
lấy
hành
nói
có
em
em
đã
già
xem
lại
khó
dầu
mình
ngựa
xin
bốn
câu
ba
chờ,
Nai
nguyền
ngọn
lấy
làm
ta
mọc
bế
lên
đồn
quan
Đồng
lời
ngọt
sao
sao
nhi
hồng
con
phai
thì
quạ
Chưởng
lạ
rạch
mới
khôn
việc
khỉ
sen
Nguyễn
nhà
dồn
người
lưu
cho
nước
gạo
lon
thủ
tối
chuối
cho
đẻ
thì
nụ,
trích
nước,
cho
sáp,
đánh
gần
đẻ
thì
cải
thì
cho
có
voi
thì
lúc
thư
đông
đi
về
thơ
thơ
mong
diều
tôm
ít?
không?
đặng
xem!
đừng
chớ
bỏ
đua
mươi
lấy
tư
chồng
Cầu
chồng
lợi
bói
răng
cay
tù
chẳng
Bông
chăng?
rằng:
còn
- Xem thêm -