BÀI THI TÍCH HỢP LIÊN MÔN
GIẢI CÁC BÀI TOÁN THỰC TẾ
Người thực hiện: Lý Minh Sơn
Ngày sinh: 13/4/2001
Giới tính: Nam
Lớp: 8A1
Trường: THCS Thị Trấn
1. Tên tình huống:
Giải quyết về ô nhiễm môi trường.
2. Mục tiêu giải quyết tình huống:
- Giúp bảo vệ môi trường xanh - sạch - đẹp
- Giúp bảo vệ sức khỏe con người
- Nâng cao ý thức bảo vệ môi trường của mỗi người
- Tích cực tuyên truyền, tham gia các hoạt động tập thể về bảo vệ môi trường.
3. Tổng quan về các nghiên cứu liên quan đến việc giải quyết tình huống:
Để thực hiện bài thi này chúng tôi dùng phương pháp khảo sát, đối chiếu, so
sánh để tìm ra những nét nổi bật về tình trạng ô nhiễm môi trường.
4. Giải pháp giải quyết tình huống:
- Vận dụng kiến thức của các môn học như:Sinh học, Địa lí, Giáo dục công dân,
Hóa học… để giải quyết tình huống.
- Thực hiện các biện pháp đơn giản và dễ dàng như: không xả rác bừa bãi, bỏ rác
đúng nơi qui định…
- Tuyên truyền mọi người hãy cùng nhau có ý thức bảo vệ một môi trường sống
trong lành hơn…
5. Tiến trình giải quyết tình huống:
Môi trường là không gian sinh sống của con người và sinh vật, là nơi bao gồm
các nguồn tài nguyên cần thiết cho đời sống và sản xuất, là nơi chứa đựng và
phân hủy các chất thải do con người tạo ra trrong cuộc sống và hoạt động sản
xuất,… Môi trường có vai trò cực kì quan trọng đối với đời sống của con người.
Đó không chỉ là nơi tồn tại, sinh trưởng và phát triển mà còn là nơi lao động và
nghỉ ngơi, hưởng thụ và trau dồi những nét đẹp văn hóa, thẩm mĩ… Nhưng hiện
nay tình trạng môi trường đang ô nhiễm trầm trọng, cuộc sống của con người
trên Trái Đất cũng đang bị đe dọa.
Đây là một trong những vấn đề mang tính nan giải cho tất cả các nước trên thế
giới hiện nay. Vấn đề này đang đe dọa trực tiếp đến sự phát triển kinh tế- xã hội
bền vững, sự tồn tại của các thế hệ hiện tại và tương lai. Vì vậy việc vận dụng
kiến thức đã học để giải quyết vấn đề ô nhiễm môi trường là rất quan trọng và
cần thiết cho xu hướng xã hội ngày nay. Ô nhiễm môi trường là hiện tượng môi
trường tự nhiên bị bẩn đồng thời các tính chất vật lí, hóa học, sinh học của môi
trường bị thay đổi, gây tác hại tới đời sống của con người và các sinh vật khác.
Ô nhiễm môi trường bao trùm tất cả các dạng ô nhiễm.
• Ô nhiễm không khí là việc xả khói chứa bụi và các chất hóa học vào bầu không
khí. Ví dụ về các khí độc là cacbon monoxit (CO), lưu huỳnh đioxit (SO2), các
chất cloroflorocacbon (CFCs), và nitơ oxit là chất thải của công nghiệp và xe cộ.
Ôzôn quang hóa và khói lẫn sương (smog) được tạo ra khi các nitơ oxit phản
ứng với nước trong không khí (chính là sương) xúc tác là ánh sáng mặt trời
.
• Ô nhiễm nước xảy ra khi nước bề mặt chảy qua rác thải sinh hoạt, nước rác
công nghiệp, các chất ô nhiễm trên mặt đất, rồi thấm xuống nước ngầm.
• Ô nhiễm đất xảy ra khi đất bị nhiễm các chất hóa học độc hại ( hàm lượng vượt
quá giới hạn thông thường) do các hoạt động chủ động của con người như khai
thác khoáng sản, sản xuất công nghiệp, sử dụng phân bón hóa học hoặc thuốc
trừ sâu quá nhiều,... hoặc do bị rò rỉ từ các thùng chứa ngầm. Phổ biến nhất
trong các loại chất ô nhiễm đất là hydrocacbon, kim loại nặng,MTBE, thuốc diệt
cỏ, thuốc trừ sâu, và các hydrocacbon clo hóa.
• Ô nhiễm phóng xạ
• Ô nhiễm tiếng ồn, bao gồm tiếng ồn do xe cộ, máy bay, tiếng ồn công nghiệp
• Ô nhiễm sóng, do các loại sóng như sóng điện thoại, truyền hình... tồn tại với
mật độ lớn.
• Ô nhiễm ánh sáng,hiện nay con người đã sử dụng các thiết bị chiếu sáng một
cách lãng phí ảnh hưởng lớn tới môi trường như ảnh hưởng tới quá trình phát
triển của động thực vật
Vậy ô nhiễm nguồn nước là như thế nào? Chúng ta tìm hiểu về nó trước nhé. Ô
nhiễm nước xảy ra khi nước bề mặt chảy qua rác thải sinh hoạt, nước rác công
nghiệp, các chất ô nhiễm trên mặt đất, rồi thấm xuống nước ngầm. Rất dễ
hiểu,ví dụ như người dân sử dụng thuốc trừ sâu để bảo vệ thực vật. Do ý thức
của người dân không tốt nên sau khi sử dụng xong họ vứt ngay vỏ bao bì xuống
đường không đúng nơi qui định, ảnh hưởng đến sức khỏe của mọi người. Nguồn
nước bị ô nhiễm do dân cư ven các con sông thải chất sinh hoạt xuống sông.
Người dân chẳng may sử dụng phải nguồn nước này, hay sống gần những nơi bị
ô nhiễm sễ dễ mắc các bệnh về đường ruột, bệnh ngoài da, bệnh đau mắt hột,…
Đặc biệt ảnh hưởng nhiều nhất là ngành nuôi trồng thủy sản. Do môi trường sinh
thái bị ô nhiễm, cá tôm chết nhiều hoặc bị bệnh tác hại nghiêm trọng đến sản
lượng, kinh tế người dân tốn kém nhiều trong việc cải tạo môi trường.
Các bạn thử nghĩ xem nếu môi trường bị ô nhiễm nước nặng nề thì cuộc sống
của chúng ta sẽ như thế nào? Bởi nước là một thứ quan trọng không thể thiếu.
Do sự quản lí không tốt, và sử dụng lãng phí, nhiều nơi thiếu nước trầm trọng
như ở các tỉnh Nam Trung Bộ, Tây Nguyên, Tây Bắc… Chính vì vậy, mỗi
chúng ta cần có ý thức hơn trong việc bảo vệ nguồn nước để giúp môi trường
ngày một xanh - sạch - đẹp.
Qua đó ta thấy các môn học rất cần thiết trong mỗi chúng ta, nó bổ trợ cho ta
trong nhiều lĩnh vực. Ngoài ô nhiễm nguồn nước, ô nhiễm không khí cũng gây
tác hại đến cho con người. Ô nhiễm môi trường không khí là sự có mặt một chất
lạ hoặc một sự biến đổi quan trọng trong thành phần không khí, làm cho không
khí không sạch hoặc gây mùi khó chịu, giảm thị lực khi nhìn xa do bụi.
Hiện nay, ô nhiễm khí quyển là vấn đề thời sự nóng bỏng của cả thế giới chứ
không phải riêng của quốc gia nào. Môi trường khí quyển đang có nhiều biến
đổi rõ rệt và có ảnh hưởng xấu đến con người và các sinh vật . Ô nhiễm khí đến
từ con người lẫn tự nhiên. Hàng năm con người khai thác và sử dụng hàng tỉ tấn
than đá, dầu mỏ, khí đốt. Đồng thời cũng thải ra môi trường một khối lượng lớn
các chất thải khác nhau như:chất thải sinh hoạt, chất thải từ các nhà máy và xí
nghiệp làm cho hàm lượng các loại khí độc hại tăng lên nhanh chóng. Những
cây xanh có thể cung cấp không khí trong lành, giúp cho con người khoan khoái
thư giãn, sức khỏe tốt hơn. Nhưng con người, họ đâu nghĩ đến điều đó. Hàng
năm họ vẫn chặt biết bao cây gỗ để giúp tăng lợi nhuận kinh tế. Như thế là họ
đang giết chính cuộc sống của mình. Ngoài ra, số lượng rác thải ở nước ta ngày
một nhiều. Rác bị thải bừa bãi liên tục, ngày càng nhiều nếu không được thu dọn
sẽ bốc mùi, gây ô nhiễm môi trường không khí. Đặc biệt là thải ra môi trường
bao bì ni lông, rác thải nilông đã được gọi là “ô nhiễm trắng”. Theo kiến thức
hóa học và sinh học mà em biết ni lông là một loại như tơ kết hợp hóa học với
đặc tính khó phân hủy trong tự nhiên. Theo các nhà khoa học, các loại túi ni
lông phải mất từ 500 - 1.000 năm mới tự phân hủy do đặc tính không phân hủy
của plastic. Nếu bao bì ni lông bị lẫn vào đất thì sẽ làm cản trở quá trình sinh
trưởng của các loài thực vật bị nó bao quanh, cản trở sự phát triển của cỏ dẫn
đến hiện tượng xói mòn ở vùng đồi núi. Còn trên các dòng kênh, con rạch đều
bắt gặp những chiếc túi ni lông đang dập dềnh trôi nổi trên mặt nước. Từ đây, túi
ni lông sẽ gây tắc nghẽn các hệ thống thoát nước, tạo điều kiện cho muỗi và dịch
bệnh phát sinh. Còn nếu bao bì ni lông bị trôi ra biển sẽ làm các sinh vật biển
chết hàng loạt khi nuốt phải.
Có vẻ như khi chúng ta thải ra môi trường biết bao túi ni lông mà không nghĩ
đến hậu quả của nó. Nguy hiểm nhất là khi ta đốt nó. Theo các chuyên gia trong
lĩnh vực hóa học, trong một số loại túi ni lông có lẫn lưu huỳnh, dầu hỏa nguyên
chất, khi bị đốt cháy, gặp hơi nước sẽ tạo thành axit sunfuric (H2SO4) dưới
dạng các cơn mưa axit có hại cho người và động vật. Chưa hết, nilông được làm
từ nhựa PVC, khi cháy sẽ tạo ra khí dioxin. Dioxin là tên gọi chung của một
nhóm hàng trăm các hợp chất hóa học tồn tại bền vững trong môi trường cũng
như trong cơ thể con người và các sinh vật khác. Tùy theo số nguyên tử Cl và vị
trí không gian của những nguyên tử này, dioxin có 75 đồng phân PCDD (polychloro-dibenzo-dioxins) và 135 đồng phân PCDF (poly-chloro-dibenzo-furanes)
với độc tính khác nhau. Dioxin còn bao gồm nhóm các poly-chloro-biphényles,
là các chất tương tự dioxin, bao gồm 419 chất hóa học trong đó có 29 chất đặc
biệt nguy hiểm. Trong số các hợp chất dioxin, TCDD là nhóm độc nhất.
Dioxin là sản phẩm phụ của nhiều quá trình sản xuất chất hóa học công nghiệp
liên quan đến clo như các hệ thống đốt chất thải, sản xuất hóa chất và thuốc trừ
sâu và dây truyền tẩy trắng trong sản xuất giấy.
Cấu trúc của Dioxin
Dioxin và furan là các hóa chất độc nhất được biết đến hiện nay trong khoa học.
Trong bản báo cáo sơ thảo của Cục Bảo vệ Môi trường Hoa Kỳ (EPA) năm
1994 đã miêu tả dioxin như là một mối tác nhân đe doạ nguy hiểm đối với sức
khoẻ cộng đồng. Cũng theo EPA, dường như không có mức độ phơi nhiễm
dioxin nào được coi là an toàn. Ngoài chiến tranh Việt Nam, dioxin trong chất
độc màu da cam gây nên thảm hoạ sinh thái ở Seveso (Ý), và Times Beach
(Missouri), Love Canal (New York),...
Nếu chúng ta hít phải quá nhiều thì có thể gây ngộ độc, gây ngất, khó thở, nôn ra
máu, ảnh hưởng đến các tuyến nội tiết, giảm khả năng miễn dịch, gây rối loạn
chức năng, gây ung thư và các dị tật bảm sinh cho trẻ em hoặc nặng hơn là dẫn
tới tử vong. Chính các báo cáo của EPA đã công nhận dioxin là một chất gây
ung thư cho con người. Năm 1997, Tổ chức quốc tế về nghiên cứu ung thư
(IARC) thuộc WHO đã công bố 2,3,7,8-TC DD là chất gây ung thư nhóm 1
(nghĩa là nhóm đã được công nhận là gây ung thư). Đồng thời, tháng 1 năm
2001, chương trình Độc học Quốc gia Hoa Kỳ đã chuyển dioxin vào nhóm "các
chất gây ung thư cho người". Cuối cùng, trong một nghiên cứu kiểm định năm
2003, các nhà khoa học cũng khẳng định không có một liều lượng nào là an toàn
hoặc ngưỡng dioxin mà dưới nó thì không gây ung thư [1]. Điều này có thể hiểu
là nếu một người phơi nhiễm dioxin dù lượng nhỏ nhất thì đã mang trong mình
hiểm họa ung thư!
Ngoài ung thư, dioxin còn có thể liên quan đến một số bệnh nguy hiểm khác như
bệnh rám da, bệnh đái tháo đường, bệnh ung thư trực tràng không Hodgkin,
thiểu năng sinh dụccho cả nam và nữ, sinh con quái thai hoặc thiểu năng trí tuệ,
đẻ trứng (ở nữ)..v.v
Cơ chế phân tử của dioxin tác động lên các tế bào và cơ thể người, động vật vẫn
đang còn nhiều tranh cãi về chi tiết. Thời gian bán phân huỷ của dioxin trong cơ
thể động vật là 7 năm hoặc có thể lâu hơn. Thông thường, dioxin gây độc tế bào
thông qua một thụ thể chuyên biệt cho các hydratcarbon thơm có tên là AhR
(Aryl hydrocarbon Receptor). Phức hợp dioxin - thụ thể sẽ kế hợp với protein
vận chuyển ArnT (AhR nuclear Translocator) để xâm nhập vào trong nhân tế
bào. Tại đây dioxin sẽ gây đóng mở một số gene giải độc quan trọng của tế bào
như Cyp1A, Cyp1B,... Đồng thời, một số thí nghiệm trên chuột cho thấy dioxin
làm tăng nồng độ các gốc ion tự do trong tế bào. Điều này, có thể là làm phá huỷ
các cấu trúc tế bào, các protein quan trọng và, quan trọng hơn cả, nó có thể gây
đột biến trên phân tử DNA. Chính các báo cáo của EPA đã công nhận dioxin là
một chất gây ung thư cho con người. Năm 1997, Tổ chức quốc tế về nghiên cứu
ung thư (IARC) thuộc WHO đã công bố 2,3,7,8-TC DD là chất gây ung thư
nhóm 1 (nghĩa là nhóm đã được công nhận là gây ung thư). Đồng thời, tháng 1
năm 2001, chương trình Độc học Quốc gia Hoa Kỳ đã chuyển dioxin vào nhóm
"các chất gây ung thư cho người". Cuối cùng, trong một nghiên cứu kiểm định
năm 2003, các nhà khoa học cũng khẳng định không có một liều lượng nào là an
toàn hoặc ngưỡng dioxin mà dưới nó thì không gây ung thư. Điều này có thể
hiểu là nếu một người phơi nhiễm dioxin dù lượng nhỏ nhất thì đã mang trong
mình hiểm họa ung thư!
Ngoài ung thư, dioxin còn có thể liên quan đến một số bệnh nguy hiểm khác như
bệnh rám da, bệnh đái tháo đường, bệnh ung thư trực tràng không Hodgkin,
thiểu năng sinh dụccho cả nam và nữ, sinh con quái thai hoặc thiểu năng trí tuệ,
đẻ trứng (ở nữ)..v.v
Cơ chế phân tử của dioxin tác động lên các tế bào và cơ thể người, động vật vẫn
đang còn nhiều tranh cãi về chi tiết. Thời gian bán phân huỷ của dioxin trong cơ
thể động vật là 7 năm hoặc có thể lâu hơn. Thông thường, dioxin gây độc tế bào
thông qua một thụ thể chuyên biệt cho các hydratcarbon thơm có tên là AhR
(Aryl hydrocarbon Receptor). Phức hợp dioxin - thụ thể sẽ kế hợp với protein
vận chuyển ArnT (AhR nuclear Translocator) để xâm nhập vào trong nhân tế
bào. Tại đây dioxin sẽ gây đóng mở một số gene giải độc quan trọng của tế bào
như Cyp1A, Cyp1B,... Đồng thời, một số thí nghiệm trên chuột cho thấy dioxin
làm tăng nồng độ các gốc ion tự do trong tế bào. Điều này, có thể là làm phá huỷ
các cấu trúc tế bào, các protein quan trọng và, quan trọng hơn cả, nó có thể gây
đột biến trên phân tử DNA.
Trong một đánh giá về rủi ro và nghiên cứu các vấn đề chính sách được đưa ra
trong Hội nghị Quốc tế về Dioxin tổ chức tại Berlin, 2004, nhóm tác giả đến từ
Cục Môi trường Liên bang Đức (Federal environmental agency) đã đưa ra kiến
nghị không có mức phơi nhiễm dioxin tối thiểu nào có độ an toàn cho phép (theo
WHO 2002 thì mức phơi nhiễm dioxin cho phép qua thức ăn của mỗi người là
1-10 pg đương lượng độc (TEQ/ngày)).
Đặc biệt, dùng túi ni lông màu chứa thực phẩm có thể khiến thực phẩm nhiễm
các kim loại như chì (Pb), axit clohydric (HCl) gây tác hại cho não và là nguyên
nhân gây ung thư phổi. Mỗi ngày ở Việt Nam thải ra hàng triệu bao bì ni lông
nhưng chỉ 1 phần được thu gom, phần lớn bị vứt bừa bãi khắp nơi công cộng, ao
hồ, sông ngòi. Vấn đề này chúng ta nên áp dụng môn GDCD để giải quyết vấn
đề vì sau khi học xong môn này sẽ giúp cho phẩm chất đạo đức của chúng ta tốt
hơn, có ý thức hơn như: không vứt rác bừa bãi, thay thế túi ni lông bằng túi giấy,
vải hoặc lá để gói thực phẩm, giặt sạch sẽ để tái sử dụng, không sử dụng khi
không cần thiết. Các nhà máy xí nghiệp thải ra khí độc hại nếu người dân hít vào
sẽ có nguy cơ mắc bệnh rất cao. Chúng ta cần sử dụng môn Sinh học để đưa ra
các biện pháp nhanh chóng giúp cho người kịp cứu chữa. Ô nhiễm không khí
còn ảnh hưởng đến hệ sinh thái ví dụ như khí lưu huỳnh oxit (SO2) và nitơ oxit
(N2) làm hủy diệt các khu rừng và các cánh đồng, làm độ pH giảm trong đất
hoặc khói bụi do các phương tiện giao thông thải ra lẫn với sương mù tạo nên sự
ngột ngạt, gây nhiều bệnh cho con người, làm giảm ánh sáng mặt trời mà ánh
sáng mặt trời rất cần cho thực vật để thực hiện quá trình quang hợp nó cũng
giảm tầm nhìn…. Gây mất mát lớn cho cuộc sống. Điều đáng lo ngại nhất là con
người thải vào không khí các loại khí độc như: cacbon đioxit (CO2) đã gây hiệu
ứng nhà kính. Theo nghiên cứu thì chất khí quan trọng gây hiệu ứng nhà kính là
CO2 , nó đóng góp 50% vào việc gây hiệu ứng nhà kính, metan (CH4) là 13%,
nitơ (N) 5%, CFC là 22%, hơi nước (H2O) ở tầng bình lưu là 3%,…Nếu như
chúng ta không ngăn chặn được hiện tượng này thì trong vòng 30 năm tới mặt
nước biển sẽ dâng lên từ 1,5 đến 3,5m. Có nhiều khả năng lượng CO2 sẽ tăng
gấp đôi vào nửa đầu thế kỉ sau. Điều này sẽ thúc đẩy quá trình nóng lên của Trái
Đất diễn ra nhanh chóng. Chính vì vậy con người cần phải có những biện pháp
hữu hiệu để khắc phục hiện tượng hiệu ứng nhà kính này.
Nói đến đây ta còn nhận ra, những vấn đề này cũng liên quan đến môn Địa và
môn Sử. Vì sự tham vọng làm bá chủ thế giới nên các cuộc chiến tranh xung đột
đã xảy ra. Tiêu biểu như nước Việt Nam thân yêu của chúng ta.Nước ta là một
nước có vị trí địa lí thuận lợi, giàu tài nguyên thiên nhiên nên sớm bị các nước
tư bản dòm ngó xâm chiếm.Như chúng ta đã biết, khi mỗi cuộc chiến tranh đi
qua nó để lại những hậu quả nghiêm trọng gây ảnh hưởng vật chất lẫn tinh thần,
gây nhiều mất mát, đau thương…Và điều đó khiến cho môi trường ngày càng ô
nhiễm nặng nề. Qua đó cho chúng ta thấy những môn học giúp ích cho ta rất
nhiều, nó giúp ta nhận ra một bài học đáng quí là: tôn trọng hòa bình, độc lập,
không nên gây chiến tranh xâm lược. Điều đó sẽ giúp bầu không khí của chúng
ta trong lành hơn,các nước tập trung vào phát triển kinh tế để ngày một vững
mạnh hơn.Còn một loại ô nhiễm nữa mà chúng ta chưa nhắc đến đó chính là ô
nhiễm đất,nó ảnh hưởng rất nhiều đến cuộc sống của mỗi con người.Ô nhiễm
đất là hậu quả các hoạt động của con người làm thay đổi các nhân tố sinh thái
vượt qua những giới hạn sinh thái của các quần xã trong đất.
Môi trường đất là nơi trú ngụ của con người và hầu hết các sinh vật cạn, là nền
móng cho các công trình xây dựng dân dụng, công nghiệp và văn hóa con người.
Đất là một nguồn tài nguyên quí giá, con người sử dụng tài nguyên đất vào hoạt
động sản xuất nông nghiệp để đảm bảo nguồn cung cấp lương thực , thực phẩm
cho con người. Thế nhưng hiện tượng xả rác xuống đất hiện nay đã trở nên phổ
biến.Biểu hiện cụ thể như: ăn xong một que kem hay một chiếc kẹo người ta vứt
que, vứt giấy xuống đất. Uống xong một lon nước ngọt hay chai nước suối vứt
lon vứt chai ngay tại chỗ vừa ngồi mặc dù thùng rác để cách đó rất gần. Thậm
chí khi ăn xong một tép kẹo cao su, họ cũng không mang đến thùng rác mà vo
tròn rồi vứt ngay tại chỗ mà không nghĩ đến người khác…
Vậy do đâu mà hiện tượng xả rác bừa bãi lại tràn lan như vậy? Điều đó cũng là
một vấn đề quan trọng làm ô nhiễm môi trường đất. Đó là những thói quen xấu
lười biếng và lối sống lạc hậu ích kỉ chỉ nghĩ đến quyền lợi cá nhân của một số
người. Họ sống theo kiểu: “ Của mình thì giữ bo bo, của người thì để cho bò nó
ăn”. Họ nghĩ đơn giản chỉ cần nhà mình sạch còn ai bẩn thì mặc kệ. Việc giáo
dục ý thức giữ gìn, bảo vệ môi trường sống chưa được quan tâm đúng mức đặc
biệt khi vứt túi ni lông xuống lòng đất, sau hàng chục năm cũng không thể tiêu
hủy được gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến con người.
Riêng chỉ với Việt Nam, thực tế suy thoái tài nguyên đất là rất đáng lo ngại. Với
nhịp độ gia tăng dân số và tốc độ phát triển công nghiệp, hoạt động đô thị hóa
như hiện nay thì diện tích đất canh tác ngày càng bị thu hẹp, chất lượng đất ngày
càng suy thoái,… Đất bị ô nhiễm có thể trở lên cằn cỗi, không thích hợp cho cây
trồng. Điều nay sẽ ảnh hưởng đến các cơ thể sống khác trong lưới thức ăn.
Nhưng cũng rất may viện Vật liệu xây dựng vừa chế tạo và chuyển giao công
nghệ thành công dây chuyền tái chế rác thải ni lông thành dầu đốt công suất 2,5
tấn dầu/ngày cho Công ty CP môi trường Việt Nam (Đà Nẵng). Thành công này
ghi dấu ấn về sự hình thành một công nghệ xử lý rác hoàn hảo mang thương
hiệu Việt Nam.
Sơ đồ công nghệ tái chế rác thải ni lông thành dầu đốt
Dây chuyền thiết bị và công nghệ tái chế rác thải ni lông thành dầu đốt được
Viện Vật liệu xây dựng nghiên cứu, thiết kế, chế tạo và chuyển giao trong khuôn
khổ nội dung đề tài Nghiên cứu cấp Bộ Xây dựng mang mã số RD 28-11
“Nghiên cứu và ứng dụng công nghệ sản xuất dầu đốt từ các nguồn phế thải
nhựa góp phần tiết kiệm năng lượng và bảo vệ môi trường”.
Trung tâm công nghệ môi trường, cho biết để giảm thiểu túi ni lông chúng ta cần
đẩy mạnh tuyên truyền tái sử dụng nhiều lần, hạn chế cấp phép các cơ sở sản
xuất mới, khuyến khích tái chế, tái sử dụng. Mặt khác, cần trợ giá đối với các
sản phẩm ni lông tự hủy hoặc các sản phẩm sinh học.
Nhận thức được tác hại của túi ni lông đối với môi trường và sức khỏe cộng
đồng, trong thời gian qua, các cơ quan quản lý nhà nước đã có nhiều giải pháp
để giải quyết vấn đề này. Để hiện thực hóa chủ trương kiểm soát ô nhiễm môi
trường do các loại bao bì khó phân hủy, Bộ Tài Nguyên & Môi Trường đã triển
khai thực hiện Dự án “Kiểm soát ô nhiễm môi trường do việc sử dụng bao bì
khó phân hủy (còn gọi là túi ni lông)” với mục tiêu tuyên truyền, nâng cao nhận
thức cho các đối tượng có liên quan về tác hại của túi ni lông đối với môi trường
và sức khỏe. Đồng thời, đề xuất những giải pháp cần thiết, hiệu quả trong Đề án
quốc gia về “Khắc phục triệt để tình trạng ô nhiễm môi trường do các loại bao bì
khó phân hủy" trình Thủ tướng Chính phủ phê duyệt trong năm 2012.
Theo dự đoán của một số tiến sĩ tham gia nghiên cứu thì đến năm 2015 giảm
40% lượng túi ni lông sử dụng tại các siêu thị và trung tâm thương mại trên địa
bàn TP.HCM và một số tỉnh lân cận so với lượng sử dụng vào năm 2010 là gần
70 tấn/ngày. Việc hạn chế sử dụng túi ni lông trong thời gian qua ở thành phố
cũng chỉ dừng lại ở sự vận động là chính, như thông qua hoạt động của Ngày hội
tái chế; Tháng sử dụng túi thân thiện... Để đạt được mục tiêu trên, đã có người
đề xuất giải pháp: “Việc giải quyết vấn đề chất thải túi ni lông khó phân hủy cần
được tiến hành với nhiều giải pháp đồng bộ. Chúng ta đang có nhiều điều kiện
và giải pháp hứa hẹn khả năng thay thế túi ni lông bằng các loại bao bì thân
thiện môi trường. Việc nghiên cứu và đưa bao bì phân hủy sinh học vào ứng
dụng thay thế túi ni lông cần nhận được sự hỗ trợ từ Nhà nước về những quy
định, chính sách khích lệ thay đổi thói quen sử dụng túi ni lông, định hướng
chiến lược trong công tác bảo vệ môi trường và xử lý chất thải phù hợp để giảm
tác động xấu đến môi trường.”
6. Ý nghĩa của việc giải quyết tình huống:
Dân số thế giới ngày càng cao, đồng nghĩa với việc lượng rác thải xả ra môi
trường ngày càng nhiều . Với tình trạng trên, chúng ta - mỗi con người đang
sống trong đất nước Việt Nam hãy có ý thức hơn, góp phần chung tay xây dựng
một môi trường xanh - sạch - đẹp. Hãy cùng nhau hành động những việc thiết
thực nhằm giảm thiểu rác thải được thải ra mỗi ngày đẻ bảo vệ trái đất, ngôi nhà
chung của chúng ta trước nguy cơ ô nhiễm ngày càng gia tăng.
Thị trấn Thường Tín, ngày 27/12/2014
Người viết
- Xem thêm -