9 tuổi tiểu yêu hậu
Tác giả: Luyến Nguyệt Nhi
Mục lục
Giới thiệu: 6
Quyển 1: Tiểu ma nữ bước đầu trưởng thành. 7
Chương 1: Đạo lí xuyên không. 7
Chương 2: Ba bước tập thể hình. 10
Chương 3 : Hô nước gọi lửa. 14
Chương 4: Lãnh đại tiểu thư. 18
Chương 5: Ngươi là Tiểu yên nữ. 21
Chương 7: Trò vui mèo vờn chuột 30
Chương 8: Gặp lại nữ nhi 34
Chương 9: Bạt tai Tướng quân lão cha. 38
Chương 10: Ta là Tướng quân phủ lão đại 43
Chương 11: Thiếu niên mắt tím.. 47
Chương 12: Láo nháo khóc, đòi thắt cổ. 53
Chương 13: Tâm sinh ác ý. 57
Chương 15: Trò chơi chấm dứt 65
Chương 16: Tướng quân bỏ vợ (Thượng) 69
Chương 17: Tướng quân bỏ vợ (Hạ) 73
Chương 18: Hội đèn lồng gặp mặt 77
Chương 19: Tại Duyệt Hương Các kết oán. 81
Chương 20: Ta đối với ngươi có hứng thú. 85
Chương 21: Thiếu niên Thiên tử Hiên Viên Dạ. 90
Chương 22: Tô Triển. 95
Chương 23: Hiện tại thuận mắt hơn! 99
Chương 24: Bí mật Duyệt Hương Các (thượng) 103
Chương 25: Bí mật Duyệt Hương Các (hạ) 107
Chương 26: Nữ vương gặp vương (thượng) 111
Chương 27: Nữ vương gặp vương (hạ) 115
Chương 28: Đêm tới Tướng quân phủ. 120
Chương 29: Đêm tối hái hoa đạo tặc (thượng) 124
Chương 30: Đêm tối hái hoa đạo tặc [ hạ ] 128
Chương 31: Phù dung trướng ấm.. 132
Chương 32: Ta cũng muốn tiến cung. 137
Chương 33: Vương hữu tình, thần nữ cũng có tâm.. 142
Chương 34: Ba ngàn con sông, chỉ múc lấy một gáo. 147
Chương 35: Đêm tối bày mưu. 152
Chương 36: Đại thọ Hoàng thái hậu [ thượng ] 157
Chương 37: Đại thọ Hoàng thái hậu [ hạ ] 161
Chương 38: Cự hôn?. 165
Chương 39: Hoàng Hậu?. 170
Chương 40: Vương giả so chiêu [ thượng ] 177
Chương 41: Vương giả so chiêu [ hạ ] 182
Chương 42: Cố ý lập Hậu [ thượng ] 188
Chương 43: Cố ý lập Hậu [ hạ ] 195
Chương 44: Càng muốn làm Hậu. 202
Chương 45: Tên bắn, lén rời cung. 207
Chương 46: Đêm tối ám sát 212
Chương 47: Mãn Nguyệt Lâu Lâu chủ. 218
Chương 48: Song hỷ lâm môn. 224
Chương 49: Thích hay không?. 229
Chương 50: Lễ hỏi 234
Chương 51: Vĩnh viễn bên nàng. 238
Chương 52: Yêu thì yêu. 244
Chương 53: Đón dâu. 249
Chương 54: Đại hôn. 253
Chương 55: Động phòng. 258
Chương 56: Vấn an. 264
Chương 57: Lập uy. 268
Chương 58: Mặt nạ. 273
Chương 59: Công chúa. 277
Chương 60: Nước đá bào. 282
Chương 61: Kế sách. 287
Chương 62: Phản kế. 291
Chương 63:Hư tình. 297
Chương 64:Thị Uy. 300
Chương 65: Âm mưu giá họa. 304
Chương 66: Lấy kế đánh kế. 309
Chương 67: Ác ngạc. 313
Chương 68: Không thể cứu sống?. 319
Chương 69: Đường lang bộ thiền, hoàng tước ở phía sau. 324
Chương 70: Đợi yêu. 329
Chương 71: Nói không với yêu. 333
Chương 72: Mất tích thần bí 338
Chương 73: Chúa tể chân chính. 343
Chương 74: Kẻ hạ độc?. 348
Chương 75: Vào Lãnh cung. 353
Chương 76: Dự cảm không tốt 358
Chương 77: Tể tướng Lâm Kế Tục. 363
Chương 78: Lãnh cung. 367
Chương 79: Làm bạn ở Lãnh cung?. 371
Chương 80: Thái Hậu. 376
Chương 81: Nhất ngữ chi ngộ. 380
Chương 82: Chước cách. 384
Chương 83: Đế Hậu đánh giá [thượng] 388
Chương 84: Đế Hậu đánh giá [hạ] 392
Chương 85: Ngươi là người của bổn cô nương [thượng] 396
Chương 86: Ngươi là người của bổn cô nương [hạ] 401
Chương 87: Trừng trị Lâm Nhã Như. 405
Chương 88: Kết thù với Thái Hậu. 409
Chương 89: Lăng Tuyết công chúa. 414
Chương 90: Đế Na công chúa. 418
Chương 91: Hắn là thị vệ của ta. 424
Chương 92: Ám sát 428
Chương 93: Trẫm thích. 432
Chương 94: Công chúa hai nước. 436
Chương 95: Phượng hoàng. 440
Chương 96: Đồng hồ. 444
Chương 97: Tranh phò mã. 448
Chương 98: Hủy hôn. 452
Chương 99: Thích khách thần bí 456
Chương 100: Loan Loan bùng nổ. 461
Chương 101: Thượng Quan Lăng Tuyết? Mẹ kế?. 465
Chương 102: Anh hùng cứu mỹ nhân ( thượng ) 469
Chương 103: Anh hùng cứu mỹ nhân ( hạ ) 473
Chương 104: Đêm ghé Hoàng cung. 478
Chương 105: Nàng là của Trẫm.. 482
Chương 106: Nam nhân, ta yêu ngươi! 485
Chương 107: Tiếng đàn nửa đêm.. 490
Chương 108: Ba nam nhân say rượu. 495
Chương 109: Chiến thuật tâm lý. 499
Chương 110: Hổ Khiếu quốc, nguy rồi! 504
Chương 111: Màn đêm chết chóc. 507
Chương 112: Nhất thống Thiên hạ. 511
Chương 113: Ai tấu khúc “Phượng Cầu Hoàng”?. 518
Chương 114: Nam nhân, cẩn thận ta không cần ngươi! 522
Chương 115: Giải tán ba ngàn hồng nhan. 527
Chương 116: Quét sạch phiền toái 532
Chương 117: Ban hôn [ thượng ] 538
Chương 118: Ban hôn [ hạ ] 542
Chương 119: Câu chuyện mới 546
Chương 120: Chôn cất hạnh phúc. 550
Giới thiệu:
Nữ chủ là một thiên kim hắc bang hiện đại mười bảy tuổi. Sau khi xuyên không
đến dị thế biến thành một đứa bé ba tuổi, có linh lực sai khiến nước, khống chế
lửa. Nàng ta chỉ thích làm theo ý mình, có thù tất phải báo, trừng trị mẹ kế, trở thành
tiểu yêu nữ trong lời đồn.
Mĩ mạo như thiên tiên, được bốn chàng trai cùng yêu. Trong đó, Hoàng Thượng
đã cưới nàng khi chín tuổi, mà nàng cũng gọi hắn là nam nhân của mình, vì hắn mà
nhất thống thiên hạ, bình định tam quốc. Một con người được nàng mua ở chợ nô lệ
năm lên ba, thủy chung hy vọng mãi mãi được ở bên người nàng, y vì nàng mà thành
lập tổ chức sát thủ, coi nàng là chủ nhân, nguyện cả đời làm cái bóng bảo vệ nàng. Hai
người khác là võ lâm minh chủ cùng đệ đệ của Hoàng Thượng, sau đó đã thành thân
nhưng vẫn nhớ mãi không quên.
Không chỉ dừng lại ở chín tuổi, nàng lớn lên tới mười sáu, mười bảy tuổi, vượt
khỏi Hoàng cung, náo động võ lâm. Cuối cùng sinh một đôi long phượng thai.
Kết thúc câu chuyện, tin rằng, rồi ai cũng sẽ có hạnh phúc cho riêng mình…
Quyển 1: Tiểu ma nữ bước đầu trưởng thành.
Nghe nói nàng sinh ra nguyên lai chính là một sai lầm.
Mẫu thân nàng là nha hoàn thanh tú gặp lúc tướng quân say rượu, kết quả liền sinh ra
nàng. Mẫu thân nha hoàn nhanh chóng trở thành tiểu thiếp của tướng quân, cũng
nhanh chóng được tướng quân quên đi, bị thị thiếp khác xa lánh, số khổ của tiểu
thiếp. Ưu tư buồn khổ mười tháng mang thai sinh hạ nàng, chính mình lại sớm đến
diêm vương để đưa tin.
Không có cha quan tâm, không mẫu thân yêu, nàng làm sao hạnh phúc mà sống. Phải
biết rằng, kỳ thật nàng là mỹ nữ đến từ thế kỷ hai mươi mốt, IQ 200, quyền cước công
phu bậc nhất, cũng có linh lực thần bí. Tưởng khi dễ nàng? Muốn chết! Khinh thường
nàng, tìm chết. Dám ra lệnh nàng,chán sống.
Dù ngươi là cha ta hay là Thiên Vương lão tử, dám trêu ta, ta ắt khiến cho các ngươi
biết thế nào là Hỗn thế Tiểu ma nữ.
Chương 1: Đạo lí xuyên không
“Ôi”.
Lãnh Loan Loan chỉ cảm thấy hai má vừa nóng vừa đau. Chết tiệt, là kẻ nào không
muốn sống thừa dịp nàng say rượu năng lực phòng bị yếu bớt khi trộm đánh nàng?
Đột nhiên mở hai tròng mắt, đáy mắt bùng lên bạo khí giống như ngọn lửa hừng hực
thiêu đốt, khiến nữ nhân đang lặng lẽ lau nước mắt đứng một bên sợ đến thất thần,
nước mắt cũng muốn chảy ngước lại.
“Tiểu thư.”
Nữ nhân sưng đỏ ánh mắt chớp chớp, như thế nào vậy? Nhất định là chính mình nhìn
lầm rồi. Ba tuổi hài đồng như thế nào có biểu tình hung ác vô cùng như vậy, nàng an
ủi mình.
“Tiểu thư?”
Lãnh Loan Loan ghé mắt đánh giá nữ nhân trung niên vừa nói chuyện, chỉ thấy mặt
nàng sắc vàng vọt, hai mắt sưng đỏ nhất định là vì khóc lâu. Một cây trâm rẻ mạt cong
vẹo cắm ở trên đầu, vài sợi tóc hỗn độn vương trên mặt. Một thân váy áo màu lam
nhu, có vài phần cổ xưa. Dạng như vậy rõ ràng ở kịch cổ trang mới nhìn thấy, ánh mắt
nhanh như chớp chuyển động, đánh giá vị trí xung quanh: Cửa gỗ mộc lăng tròn, bàn
gỗ màu trà, chiếc ghế, còn có nơi chính mình nằm là màu trắng vĩ man…
Cổ kính.
Lúc này trong đầu Lãnh Loan Loan lóe ra bốn chữ, ánh mắt vi lãi, chỉ số thông minh
cao tới 200 lập tức phán đoán ra sự việc. Tuy rằng mạc danh kỳ diệu, bất quá chính là
say rượu một hồi. Nhưng nàng luôn luôn tùy tâm mà liệu, việc đến cũng mặc kệ. Cho
dù xuyên thủng cổ đại, nàng cũng chỉ coi như gió thoảng qua tai. Thói quen búng tay
vang lên, kết quả từ chăn bông vươn ra cũng là cánh tay nhỏ bé. Đây là cái gì tình
trạng? Tiếp nhận xuyên không là chuyện thực, lại không nghĩ rằng sẽ trở thành bộ
dáng này. Nàng không có thành mỹ nữ, ngược lại biến thành tiểu quỷ đầu mà mình
ghét nhất. Lông mi đen như mực hung hăng co rúm, chết tiệt!. Nàng nhịn không được
mắng ở trong lòng, nếu biết thần tiên giở trò quỷ gì, nàng nhất định phải cho bọn họ
đẹp mặt.
“Tiểu thư, ngươi làm sao vậy?”
Nữ nhân kia rốt cục phát hiện trước mắt vẻ mặt tiểu thư quá mức không thích hợp,
trong ánh mắt hoàn toàn không có chút vẻ mặt sự hãi, ngược lại tàn nhẫn . Này, đây là
có chuyện gì? Tiểu thư nên sẽ không bị đánh đến ngớ ngẩn rồi chứ? Trong mắt ngân
ngấn lệ, nàng lo lắng nhìn Lãnh Loan Loan.
“Ngươi là ai?” Lãnh Loan Loannhìn chằm chằm nữ nhân, kêu gọi thân thể này là Tiểu
thư liền không phải mẫu thân của nàng. Nhưng lại quan tâm nàng như vậy, chẳng lẽ là
Nhũ mẫu?
“Tiểu thư, ngươi làm sao vậy? Ta Là Nhũ mẫu a.” Nữ nhân bị Lãnh Loan Loan biểu
tình xa lạ thấy sợ hãi,“Tiểu thư đáng thương của ta, sinh ra liền không có mẫu thân,
hiện tại cư nhiên biến ngây ngốc thế này.” Sửng sốt một lát sau, nữ nhân lại bắt đầu
khóc như mưa.
Lãnh Loan Loan trợn trắng con mắt, cảm tình của Nhũ mẫu tuôn như dòng nước mắt
,khóc lên khóc xuống, này trong phòng nhanh chóng thành cơn đại thủy . Bất quá,
hiện tại nàng có phải hay không học những kẻ xuyên không nói mất trí nhớ? Tuy rằng
nàng chưa bao giờ dùng thủ đoạn ngụy trang như vậy, nhưng thật muốn diễn xem
sao? Lập luận sắc sảo, so với diễn viên Oscar còn cao hơn một bậc.
Ánh mắt híp híp như viên hắc bảo thạch, lộ ra tinh quang. Sắc môi nhợt nhạt hơi hơi
gợi lên, tựa như cười. Nụ cười nở rộ lại mang chút tà ý, ma nữ của thế kỷ hai mươi
mốt đã sống lại.
“Ngươi là Nhũ mẫu của ta?”
Lãnh Loan Loan ngẩng lên khuôn mặt nhỏ nhắn bị sưng đỏ, kia giọng trẻ con mềm
mại vang lên,lay động cả căn phòng. Tinh tế , mang theo vô hạn mê man cùng sợ hãi,
phối hợp cùng ánh mắt màu hắc bảo thạch tưởng như trong suốt như giọt sương,
khiến Nhũ mẫu không thể kìm nén tình cảm mà ngẹn ngào
“Ta Là Nhũ mẫu, tiểu thư không cần sợ hãi.”
Nữ nhân vừa thấy Lãnh Loan Loankia đáng thương cùng khuôn mặt nhỏ nhắn, lúc
này lau nước mắt ngồi vào bên cạnh nàng. Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt bị
thương của Loan Loan, thật cẩn thận, nhưng bàn tay cứng rắn vẫn làm đau Lãnh Loan
Loan như cũ.
Ui cha
Đôi mi nho nhỏ hơi nhăn lại, nước mắt lưng tròng khiến người đau lòng. Chết tiệt.
Lãnh Loan Loa trong lòng mắng, thân thể này quả thực là quá yếu.
“Nhũ mẫu, vì cái gì ta cái gì cũng không nhớ rõ ?” Đáy mắt trong suốt tuôn ra dòng
nước mắt chảy theo hai má rơi xuống, cái miệng nhỏ nhắn hơi hơi rung động .“Như
thế nào phụ thân cũng không đến xem ta?” Vừa mới nghe Nhũ mẫu nói nàng chủ
nhân của thân thể này thuở nhỏ không có mẫu thân, nàng liền trực tiếp hỏi đến cha .
“Ôi, tiểu thư đáng thương.” Nhũ mẫu lại thở dài, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc
đen tuyền của Lãnh Loan Loan,“Cha ngươi,hắn thật là nhẫn tâm,từ lúc ngươi sinh ra
liền không màng đến, mặc cho tiểu thư bị các phu nhân trong phủ khi dễ, ngay cả bọn
hạ nhân cũng dám xem thường ngươi. tiểu thư đáng thương, ô ô ô……” Nói xong, nữ
nhân lại bắt đầu khóc.
Lãnh Loan Loannhẫn nại nghe nữ nhân vừa khóc vừa kể, rất nhanh theo lời của nàng
biết được vài tin tức:
Thứ nhất, chủ nhân thân thể này sinh ra liền không có mẫu thân, xem ra chỉ có Nhũ
mẫu đối xử với nàng tốt.
Thứ hai, lão cha của nàng chính là Tướng quân đại nhân.
Thứ ba, trước nay thân thể này đều bị phu nhân hắn cùng hạ nhân khi dễ.
Chà chà, chủ nhân thân thể này thật đúng là đáng thương. Lãnh Loan Loan thầm than
trong lòng, bất quá hiện tại thân thể đã là của nàng . Thân thể bị thương, liền tương
đương linh hồn bị thương. Mà khi dễ nàng, tất cả đều tự tìm đường chết!
“Nhũ mẫu, ta đây tên gọi là gì? Ta mẫu thân là người như thế nào?”
Nàng cúi đầu, che dấu đáy mắt tà khí. Hai tay nhỏ bé đỏ bừng tựa hồ vô ý siết chặt lại
, kì thật lúc này nàng đang tính toán sẽ xử lí như thế nào với những kẻ tự tìm đường
chết kia.
“Tiểu thư họ Lãnh, tên Loan Loan.” Nhũ mẫu thương tiếc vuốt mái đầu nhỏ của nàng,
có lẽ quên đi cũng không phải là điều xấu.
Lãnh Loan Loan? Hoàn hảo, tên vẫn là chính mình .
“Mẫu thân Tiểu thư tên Hiểu Liên, vốn cũng là một đứa nhỏ đáng thương. Tám tuổi bị
bán vào phủ lý làm nha hoàn, mười bốn tuổi năm ấy gặp được phải Tướng quân lúc
say rượu sinh ra tiểu thư ngươi. Do đó thành tướng quân thị thiếp, vốn tưởng rằng
Hiểu Liên từ nay về sau liền thoát khỏi khổ vận, ai ngờ về sau tướng quân lại quên đi
nàng. Nàng một thân sống chốn tiểu viện này, lại còn bị các nha hoàn cười nhạo nàng
không biết sỉ nhục mê hoặc tướng quân, rồi còn bị các thị thiếp *** hại. Mang thai
Tiểu thư được bảy tháng, Hiểu Liên phu nhân bỗng trúng độc. Dẫn đến sinh non, dốc
toàn lực sinh ra tiểu thư, song không qua khỏi, mà tiểu thư bởi vì sinh non nên thân
mình luôn luôn gầy yếu.”
Hảo cái gọi là “máu mủ tình thân”.
Lãnh Loan Loan thầm nghĩ ở trong lòng, mẫu thân của chủ nhân thân thể này thật
đúng là không hay ho, đúng là bị cưỡng đoạt . Bất quá tướng quân kia cũng thật
không phải là người. Cư nhiên ngay cả tiểu nữ mười bốn tuổi cũng cưỡng đoạt, rõ
ràng là thủ đoạn độc ác thủy hoại một đóa hoa tương lai. Ôi, xem đây chính là thân
thể nàng, nàng sẽ vì mẫu thân mà báo thù .
“Nhũ mẫu, ta đói bụng.” Vuốt bụng nhỏ, Lãnh Loan Loan đáng thương nói.
“Vâng, Nhũ mẫu lập tức đem đồ ăn đến cho tiểu thư.” Nhũ mẫu nghe được Lãnh Loan
Loan kêu đói bụng, lau nước mắt, vì nàng chạy nhanh đi thu xếp đồ ăn.
Lãnh Loan Loan đợi khi thân ảnh Nhũ mẫu đi khuất, lập tức dùng linh lực trị thương
giảm bớt đau đớn. Sau đó bò xuống giường, vì cái gì yếu đuối như vậy? Thật là bó
tay, ai biến nàng hiện tại chỉ có ba tuổi đâu,cả chiếc giường đối với nàng hiện tại tiểu
thân thể thật sự là cao. Nàng chạy đến một mặt gương đồng, loi đến một cái ghế, sau
đó đứng ở ghế thượng ,cố gắng nhìn vào gương xem thân thể này coi như thế nào .
Mặc dù thành tiểu quỷ đầu, nàng nhận thức . Ngàn vạn cũng là bộ dạng thật có lỗi tiểu
quỷ đầu, kia nàng cũng không bận tâm.
Ừ, tóc đen như mực, lông mi cong cong , đôi mắt thật to,sáng sủa. Cái mũi nhỏ xinh,
môi tuy rằng không đỏ thắm, nhưng cũng không tệ lắm. Khuôn mặt có chút khéo léo,
hai má còn có chút sưng đỏ. Nhưng tổng quát mà nói ,thân thể này có tiềm chất phát
triển trở thành mỹ nữ. Cúi đầu nhìn vóc dáng, thật là nhỏ gầy, không được như ý
nàng, xem ra cần hảo bồi bổ .
Đánh giá hoàn toàn thân thể một lần nữa, nàng lại đi đến trên giường nằm xuống.
Chính mình cũng không quên nàng đang là một nha đầu bị thương mất trí nhớ, cũng
không thể nhanh như vậy bại lộ. Bại lộ nhanh quá ,cuộc chơi sẽ không còn thú vị.
Ánh mắt lộ ra tà tà ý cười, đám người khi dễ quá khứ cũ của nàng ,chờ tiếp chiêu đi!
Chương 2: Ba bước tập thể hình
Thân thể là bước đầu của “Cách mạng”
Lãnh Loan Loan am hiểu sâu sắc đạo lý, không có thân thể khỏe mạnh, nàng lấy gì
vốn đi chơi? Chẳng lẽ bằng thân thể gầy yếu hiện tại?
Nàng nhìn hiện tại chính mình giống như gió thổi qua cũng có thể ngã, tưởng tượng
người khác một ngón tay đều có thể đối phó nàng. Không khi dễ nàng, còn khi dễ ai
nữa? Cho nên, ở cổ đại, bước đầu tiên đó là bồi bổ thân thể tốt. Trên mặt rõ ràng bị
người cho một cái tát, đệ nhất Thiên kim Tiểu thư bang phái tự nhiên là tiểu case bị
người ta tát, có thể dùng linh lực chữa khỏi. Chỉ cần một động tác, vết sưng đỏ trên
mặt liền biến mất , hiện tại mấu chốt là đem này thân thể nhỏ gầy bồi bổ khỏe mạnh
một chút. Một phen phân tích mọi việc, nàng định ra ba bước rèn luyện thân thể.
Thứ nhất-Bồi bổ: Điều này khẳng định là mấu chốt, nhìn xem, tiểu thân thể này tựa
như bộ dáng suy dinh dưỡng..
Thứ hai-Tắm nắng: Nguyên lai chủ nhân thân thể này nhất định là đứa nhỏ đáng
thương, cả ngày ngoan ngoãn cắn tay áo để người ta khi dễ. Nếu không thân mình làm
sao mà tái nhợt như vậy, quả thực không có một chút sinh khí. Nàng hiện tại sẽ phơi
nắng thật nhiều, làm cho màu da khỏe mạnh một chút.
Thứ ba-Chạy bộ: Tuy rằng hiện tại bắt thân thể này chạy bộ thật sự có điểm khó khăn,
nhưng là vì có thể có vốn sau này, nàng cũng đành cố gắng .
Định ra kế hoạch rèn luyện thân thể xong, nàng bắt đầu thực hành .
Ngày đầu tiên, nàng nói Nhũ mẫu cố gắng bồi dưỡng hảo thân thể, cho nên mời nàng
đem thức ăn biến thành phong phú một chút. Nhũ mẫu khóc lớn,vừa vui vừa thương.
Nàng lại phát huy khả năng chịu đựng đợi nghe Nhũ mẫu khóc xong, trong lòng lại
dấy lên lửa giận hừng hực. Nguyên lai đữa nhỏ đáng thương này,ăn mặc đều bị các
phu nhân khác bớt xén, trách không được sao lại nhỏ gầy như vậy. Phụ thân nàng ,
đám cẩu hạ nhân cũng quá kiêu ngạo, không yêu thương chủ nhân thân thể này,còn
nhẫn tâm vứt bỏ. Dù gì đường đường cũng là tướng quân nữ nhi, bọn họ cư nhiên
dám khi dễ chủ tử như vậy . Thật sự làm cho nàng không thể nhịn được nữa, chờ coi.
Chờ thân thể nàng thật tốt, lấp tức sẽ “khai đao” đám người không vừa mắt đó.
Xem ra quang minh chính đại là không thể thực hiện được, ta sẽ đi cửa sau. Kéo bàn
tay to thô ráp của Nhũ mẫu, cố gắng bám vào thì thầm gì đó. Nhũ mẫu nghe được gật
đầu, đôi mắt tựa như đang xem xét Lãnh Loan Loan.
Lãnh Loan Loanbị xem xét chột dạ, nàng biết hiện tại chính mình biểu hiện tuyệt
nhiênkhông giống tiểu hài tử đáng thương lúc trước. Nhưng đã diễn kịch, dù sao cũng
không nên mỗi ngày ngụy trang. Mọi việc là tùy ý mà làm, muốn gì làm nấy. Cho nên
quyết định , không bao giờ ngụy trang . Bị phát hiện không giống thì không giống
nhau đi, thân thể vẫn là tiểu hài tử đáng thương , nàng cũng không tính gạt người.
“Nhũ mẫu, ngươi là cảm thấy ta trở nên thông minh.”
Lãnh Loan Loanngẩng đầu nhìn Nhũ mẫu, khuôn mặt nhỏ bé không một tia biểu tình
đáng thương như mọi lần. Lạnh lẽo đến độ làm cho Nhũ mẫu nhịn không được, rùng
mình một cái.
“Vâng, đúng vậy.” Nhũ mẫu ngây ngốc, biểu tình của tiểu thư trước mắt liền giống
như lúc vừa mới thức tỉnh. Có chút thô bạo, lạnh như băng, hoàn toàn thay đổi với
trước kia. Tại sao có thể như vậy? Nàng không thật sắt sảo tinh quang, nhưng cảm
giác tiểu thư có chút không giống như cũ. Này thân mình nho nhỏ này tựa như phát ra
khí thế cũng băng lãnh, thậm chí có điểm giống tướng quân.
“Nhũ mẫu.” Nhìn biểu tình Nhũ mẫu, Lãnh Loan Loanvừa lòng gật đầu. Tốt lắm, cuối
cùng không phải chỉ biết khóc. Bất quá, chính mình nên là bộ dạng của chính mình.
Khuôn mặt nhỏ nhắn hơi buông xuống, lông mi cũng cụp xuống,rất là đáng thương.
“Người cũng biết bọn họ đối của ta như thế nào, huống chi mẫu thân là có người hại
chết . Nếu ta không học được trưởng thành, có lẽ kế tiếp chính là ta.”
“Không, sẽ không vậy đâu!”
Nhũ mẫu bị lời nói Lãnh Loan Loankhiến cho hoảng sợ, trong ánh mắt tràn đầy
khủng hoảng. Người trong phủ cứ việc đối xử với tiểu thư không tốt. Nhưng nhưng
đừng làm thương tổn tính mạng nàng, còn nhỏ như vậy sẽ không khiến ai phải phòng
ngại.
“Sẽ không thật sao?” Lãnh Loan Loanngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn thượng mang
theo phẫn uất không đúng tuổi.“Loan Loanđã không nhớ rõ sự tình trước kia, nhưng
Nhũ mẫu hẳn là nhớ rõ a. Lần này Loan Loanbị thương là mất trí nhớ, nhưng lần sau
sẽ ra sao.”
“Chuyện này?”
Nhũ mẫu chần chờ, đúng vậy, Loan Loan trong lời nói cũng đúng. Ở tướng quân phủ
đợi mười mấy năm, những sự việc xấu xa cũng không thiếu, người chết oan cũng
không hiếm. Nhìn này, chính mình một tay nuôi dưỡng đứa nhỏ, tuy rằng là Thiên
kim Tiểu thư cũng không bằng một đứa nhỏ gia đình bình thường. Hạ nhân cũng có
thể khi dễ nàng,các phu nhân cũng coi nàng như cái đinh trong mắt. Nói không
chừng,một một lúc nào đó, nàng cũng sẽ không minh bạch theo mẫu thân mà đi. Ý
nghĩ như vậy cũng khiến Nhũ mẫu trong lòng tê dại như có sét đánh.
“Nhũ mẫu, Loan Loan chỉ có người .” Ánh mắt sáng ngời ngân ngấn lệ, đáng thương
nhìn Nhũ mẫu.“Ngươi sẽ không rời đi Loan Loan mà đi?”
“Sẽ không, sẽ không .” Nhũ mẫu bị hai mắt đẫm lệ kia khiến cho tê tái trong lòng,
cánh tay duỗi ôm lấy Lãnh Loan Loan. “Nhũ mẫu sẽ vẫn ở cùng tiểu thư.”
“Bất luận Loan Loan trở nên ra sao?” Lãnh Loan Loan tiếp tục đáng thương nói, cái
miệng nhỏ nhắn làm bộ nức nở . Kì thực cũng là đang hô hấp dồn dập, trời ạ. Bị Nhũ
mẫu cũng quá kích động ôm lấy, nàng nhanh chóng hít thở cũng không thông.
“Ừ, bất luận trở nên ra sao,ta vĩnh viễn đều là Nhũ mẫu của tiểu thư.”
“Vậy Nhũ mẫu mau đi chuẩn bị đi.” Lãnh Loan Loan đẩy Nhũ mẫu ra, nói.
Hử? Đang ở tâm trạng cảm động, Nhũ mẫu bị đột nhiên đẩy ra, cảm thấy sửng sốt bất
ngờ. Vừa thấy tiểu thư trên mặt không một giọt lệ, nếu không phải lúc nay nàng thật
sự nhìn thấy, còn có thể nghĩ đến mình đang nằm mơ. Nhéo mình một chút, sau đó
Nhũ mẫu ngoan ngoãn đi tìm thứ gì đó mà tiểu thư cần.
Ngày hôm sau, Nhũ mẫu đối với tiểu thư dù thấy tính tình bất đồng với dĩ vãng cũng
không thể trách . Nàng tự đem sự thay đổi đó quy kết cho việc tiểu thư trưởng thành,
nhưng mà nàng đã quên kỳ thật tiểu thư nhà nàng mới chỉ có ba tuổi. Một tiểu hài tử
chưa hiểu chuyện, cố tình nàng lại xem nhẹ .
Kế hoạch tập thể hình chính thức khai triển. Buổi sáng giờ Mão liền rời chăn ấm áp đi
ra, mang theo tiểu thân thể gầy yếu chạy bộ dọc theo tiểu viện. Này thân mình quả
thật là quá yếu, ngày chạy thứ nhất, nàng chạy không đến vài phút liền bắt đầu thở
hổn hển, thiếu chút nữa còn không thể hít vào; vất vả kiên trì chạy hết hai vòng, rốt
cuộc không còn chút khí lực . Đặt mông ngồi ở ven đường, há to hô hấp khí. Sau đó
Nhũ mẫu réo hô, túm lên đi rửa mặt. Nói rửa mặt, lại là một phen nan giải. Nơi này
không có kem đánh răng, bàn chải đánh răng, cũng không có nước rửa mặt. Rửa mặt
dùng nước trong rửa qua, đánh răng lại đơn giản hơn nhiều. Dùng muối súc miệng?
Giờ Thìn, mặt trời rốt cục miễn cưỡng rời ổ chăn đi ra, lộ ra kia mảng phấn hồng phía
đông. Dưới ánh mặt trời ấm áp, hoa hồng duyên dáng yêu kiều lòng người, theo gió
lay động, khoe hương khoe sắc….
Lãnh Loan Loan dùng điẻm tâm sáng xong, bảo Nhũ mẫu giữ ghế nằm. Nàng trèo lên
ghế dựa, lấy khăn tay che khuất khuôn mắt. Nhàn nhã ung dung, ngửi hương hoa,
hưởng thụ tắm nắng.
Nhũ mẫu đứng ở một bên, nhìn sang phía mặt trời lại nhìn tiểu thư nằm nơi đó, không
hiểu ra sao. Bỗng dưng Tiểu thư muốn phơi nắng để làm chi, ngộ ngỡ làn da do phơi
nắng mà đen đi thì làm sao?
Cảm giác Nhũ mẫu bên cạnh khó hiểu nhìn mình, Lãnh Loan Loanl ắc lắc cánh tay,
chỗ khăn tay chỗ miệng nhu động, thanh âm nhẹ nhàng nói:
“Nhũ mẫu, phơi nắng rất tốt đó. Chẳng những có thể giết chết vi khuẩn trên da, gia
tăng tính co dãn, khiến da sáng bóng, mềm mại, tăng cường sức chống cự, kích thích
cơ thể điều hòa máu huyết, lại có thể đề cao sức miễn dịch , cải thiện trao đổi vật chất
trong cơ thể, tạo ra nhiều Vitamin D, hữu hiệu dự phòng bệnh thoái hoá xương hoặc
bệnh gù; Có thể đẩy nhanh sự tuần hoàn máu, tăng độ thèm ăn, tăng cường thể chất.
Điều tiết cảm xúc, khiến tinh thần phấn chấn, cải thiện thân thể, cùng sức nặng cơ
năng.”
Lãnh Loan Loan một tràng nói xuống, Nhũ mẫu nghe đến sửng sốt. Ánh mắt ngọc lưu
ly giống như muốn xuyên qua khăn tay nhỏ bé kia nhìn đến trong lòng Lãnh Loan
Loan, tiểu thư khi nào thì hiểu được nhiều như vậy a? Cho dù nàng nghe không hiểu
tiểu thư nói, nhưng cũng có thể hiểu được phơi nắng có rất nhiều điểm tốt. Nhưng là
Tiểu thư như vậy còn nhỏ, cư nhiên hiểu nhiều như vậy, chẳng lẽ bị nhân đánh cho
hai cái tát còn làm cho nàng trở nên thông minh?
Đầu có chút choáng váng, nàng hơi mơ mơ hồ hồ. Nhưng, nếu phơi nắng có nhiều lợi
ích như vậy, nàng cũng phơi nắng đi. Kéo ghế dựa gần bên cạnh Lãnh Loan Loan,
nàng cũng học như Tiểu thư, từ từ nhắm hai mắt phơi nắng sớm. Ánh nắng ấm áp vây
quanh người, thật là thoải mái. Gío phà vào mặt, lạnh lạnh , tựa như có người nhẹ
nhàng vuốt ve. Thanh thanh tiếng chim hót bên tai ,mọi mỏi mệt đều như bay hết, trời
đất trong lúc đó chỉ có yên tĩnh, thật là thoải mái…
Hưởng thụ sự tuyệt vời của việc tắm nắng, Nhũ mẫu đối với “Ba bước tập thể hình”
của Lãnh Loan Loan cũng cảm thấy có hứng thú. Ngày sau, có thể nhìn thấy cảnh bên
kia tiểu viện lý, một nữ nhân trung niên cùng một tiểu hài tử mỗi sáng sớm chạy bộ.
Nơi đây yên lặng.không có kẻ dòm ngó; nếu không, chỉ sợ tin đồn đã lan truyền khắp
tướng phủ.
Thời gian thấm thoát qua, Lãnh Loan Loan xuyên qua đến nơi đây đã gần bốn tháng.
Mỗi ngày ở đây, nàng đềukiên trì tập thể hình, thân thể tuy rằng vẫn nhỏ gầy như cũ,
nhưng màu da đã chuyển từ tái nhợt trở nên hồng nhuận, mái đầu cũng có chút dáng
dấp. Tóc đen như mực kết bím đuôi sam đặt 2 bên vai, áo đoản nhu sam thêu hoa
mẫu đơn ngắn tay, một chuỗi chuông bạc dắt tại bên hông, trong lúc đi lại đó tiếng
chuông đinh đinh đang đang thanh thúy, giống như nữ oa nhi búp bê đáng yêu.
Qua Nhũ mẫu, nàng đại khái cũng hiểu biết bối cảnh nơi này. Đây là Thiên Diệu
hoàng triều, đương kim hoàng đế Hiên Viên Dạ năm ấy mười bốn tuổi, cá tính vui
giận thất thường, Hành sự mạnh mẽ vang dội. Hai năm đăng cơ ngắn ngủn đã đem
Thiên Diệu hoàng triều phát triển đừng ngang hàng với ba đại quốc Dạ Liêu, Bắc
Bang, Tây Sở tạo thành thế chân vạc. Mà cha nàng là Trấn Bắc tướng quân Lãnh Bùi
Xa tuy là con người lạnh lùng kiêu ngạo, cũng à đại thần hai triều vua. Được đương
kim tiểu hoàng đế tín nhiệm , tay cầm trọng binh trấn thủ một phương, cùng Thừa
tướng một văn một võ đồng lòng hiệp trợ tiểu hoàng đế thống trị giang sơn.
Lãnh Loan Loan mâu tinh quang trong suốt chợt lóe lên. Ái chà! Xem ra Thiên Diệu
hoàng triều cũng thật là thú vị , tiểu hoàng đế hỉ nộ vô thường, tướng quân phụ thân
quyền cao chức trọng,lạnh lùng kiêu ngạo; Thừa tướng đa mưu túc trí. Nàng tựa hồ
nhìn thấy quyền lợi mình đáng phải nhận, âm mưu, thủ đoạn, lộ ra thầm tươi cười:
Hắc hắc, tương lai thú vị, nàng đã đoán được!
Chương 3 : Hô nước gọi lửa
Trời xanh mây trắng, ánh mặt trời chói lọi chiếu xuống. Nơi tiểu viện nho nhỏ có
một bồn hoa, chỉ có một cây hoa hồng khoe sắc. Hoa mới nở màu hồng nhạt, giống
như cô gái xấu hổ e thẹn; Nụ hoa he hé, giống như thục nữ yểu điệu che mặt. Hương
hoa bốn phía, sắc hồng dịu dàng.
Loạng choạng bên hông Lãnh Loan Loan là đôi chuông bạc đinh đinh đang đang,
nhìn liếc mắt một cái có thể xem hết chốn nhỏ bé này, thực thấy nhàm chán. Đôi mắt
linh động chớp chớp, đã đén lúc “đi dạo” tướng quân phủ, để biết thêm một vài thứ. .
Cầu gỗ cong cong bắc qua hồ sen nhỏ, hòn non bộ, những cây cổ thụ, hương hoa
thoang thoảng bốn phía, những hành lang quanh co, lọt vào trong tầm mắt nàng là
Lầu bích trụ Các giai hồng, mái cong ngọc lưu ly, lúc ánh mặt trời chiếu rọi vào, tỏa
sáng huy hoàng. Quả thực không hổ là Trấn Bắc tướng quân phủ, đủ khí thế.
Lãnh Loan Loan mềm mại bước chân,gật đầu tán thưởng trong lòng, bên hông chuông
bạc leng keng leng keng, rất là dễ nghe. Chậc chậc, xa hoa như thế, bạc khẳng định là
không ít. Nhưng ngẫm lại mình ăn mặc như thế này, quả thực bị ngược đãi hà khắc.
Trước mắt này là phong cảnh hoa lệ, lại càng thấy máu nóng dồn dập bốc lên. Thật là
can đảm a,, cư nhiên dám bớt xén tiền bạc của nàng. Cánh tay nhỏ bé vung lên, nước
trong ao sen bắn ra thành một cột nước trong suốt, như có tiếng thét dài, cột nước
thẳng hướng đập vào cửu tiêu. Sau đó giống như hoa rơi văng khắp nơi, trở về ao sen.
“Hắc hắc……”
Khóe miệng lộ ra tươi cười đắc ý, tay phải búng lên một tiếng. Một đường lửa lớn
bùng lên dữ dội bốc cháy một dòng cây dài, càng ngày càng thổi to. Vũ điệu đỏ rực
của lửa như yêu tinh xinh đẹp đang nhảy múa, cùng hào quang của mặt trời tranh đua.
“A, cháy .” Một tiểu nha hoàn mặc sam váy xanh biếc , đi ngang qua phát hiện có
cháy, thất kinh kêu la lớn tiếng..
“Làm sao, Ở đâu?”
“……”
Trong chốc lát, một đám gia đinh, nô tỳ hoặc mang theo thùng nước, hoặc dùng gáo
múc nước vội vã chạy tới.
“A, làm sao mà lại có cháy thế ?”
Bất chấp đầy bụng nghi vấn, bọn gia đinh, nha hoàn cuống cuồng lấy nước dậy lửa.
Lãnh Loan Loan đứng ở một bên, nhìn cảnh tượng hoang mang rối loạn khẩn trương
của đám hạ nhân, khóe môi nhếch lên. Ánh lửa bập bùng khuôn mặt nho nhỏ, tựa
như một quả táo đỏ. Đồng tử hai mắt sáng ngời ,in bóng ánh lửa khiêu diệu, nét mặt
- Xem thêm -