Mô tả:
LỜI CẢM ƠN
LỜI TỰA – MỘT CÁI KÉN SẼ
KHÔNG BAY ĐƯỢC
NHẬP ĐỀ
Bạn là chủ nhân hay là nạn
nhân?
Đoạn cuối con đường cô đơn
PHẦN I – NHỮNG CHỦ NHÂN
CỦA TINH THẦN
Chương I – HÃY THÁO BỎ
GÔNG CÙM CỦA BẠN!
Và người hiệp sĩ đã đến...
Bài ca người anh hùng đã có
trong bạn
Chương 2 - CUỘC ĐỜI LÀ
Thuvientailieu.net.vn
CON SÓI CÁI VÀ RỒI BẠN SẼ
CHẾT?
Chương 3 - NHỮNG TÁC
PHẨM CỦA CON NGƯỜI KHIẾN
TA KINH NGẠC
Hãy xét đến đa thân phận
của chúng ta
Hãy chú ý khi tôi trao đứa
bé này cho bạn
Vậy thật sự bạn muốn là ai?
Chương 4 - TỰ GIẢI PHÓNG
MÌNH KHỎI TƯ TƯỞNG "TA
CHỈ LÀ TA"
Chiếc thang máy đi lên từ
địa ngục
Chương 5 - KHỐN KHÓ
HOẶC MẠNH MẼ LÀ DO TA
Thuvientailieu.net.vn
Một điều gì đó còn thiếu ở
Nirvana
Chương 6 - SỰ LÔI CUỐN
TẬP THỂ TỐI THƯỢNG
Tôi sẽ chỉ cố gắng trong
tiềm thức
Đừng làm việc khôn ngoan
hơn mà phải làm việc cố gắng
hơn
Chương 7 - ĐÂY KHÔNG
BÀN VỀ MÁU THỊT CỦA BẠN
Sự rộn ràng của một phản
ứng nhanh
Quá nhiều người xa lạ trong
đêm
Tôi là một ống dẫn nước
tưới trong vườn
Thuvientailieu.net.vn
Trước hết, hãy gập lại bó
"Cơ Có" (Yes Muscle)
Chương 8 - CÁI CHẾT BÊN
TRONG KHU TIỆN NGHI
Ngay cả một con amib
(nguyên sinh đơn bào) cũng
thích thử thách
Chương 9 - BẢ ĐỘC CHẾT
NGƯỜI VÀ TRÒ CHƠI CHUYỂN
ĐỔI
Chương 10 - ĐI THEO CON
ĐƯỜNG TỪ SỢ HÃY ĐẾN HÀNH
ĐỘNG
Chúng ta nghỉ làm để xem
nhà phù thủy
Tôi tìm được một nơi khác
để định cư
Thuvientailieu.net.vn
Tất cả anh hùng đã đi về
đâu?
Chương 11 - VẺ ĐẸP CHÓNG
TÀN CỦA NGỌN LỬA NHIỆT
TÌNH
Hãy cất lên tiếng "Vâng!
Có!"
Chương 12 - QUYẾT ĐỊNH
CHẤM DỨT TÌNH TRẠNG YẾU
ĐUỐI
Tản bộ một vòng về phía
hoang dã
PHẦN II - LÀM CHỦ TRONG
QUAN HỆ
Chương 13 - TÌNH YÊU LÀ
TRÒ ĐÙA VỚI CÁC CON SỐ
Thế gian sẽ bù đắp lại
Thuvientailieu.net.vn
Chương 14 – CHÚNG TA
ĐANG LEO LÊN NHỮNG NẤC
THANG
Suy nghĩ khiến ta thêm lạc
quan
Chương 15 – CHIẾC THANG
NGAY BÊN TRONG BẠN
Sự vui sướng sẽ đến khi
được nô đùa
Chương 16 – BẠN CÓ THỂ
LEO TỪNG BẬC THANG LÊN
THIÊN ĐƯỜNG
Này, bạn từ đâu tới?
Chương 17 - KHÔNG CẦN
NGÔI HOÀNG HẬU MỘT NGÀY
Lòng tự thương hại khiến ta
lầm lạc
Thuvientailieu.net.vn
Vật hoang dã ơi, người làm
trái tim ta vui hát
Chương 18 - CÁI CÓ SỐNG
TRÊN MẢNH ĐẤT CỦA CÁI
KHÔNG
Trường trung học bảo mật.
Chương 19 - TÌNH YÊU
KHÔNG XUẤT PHÁT TỪ TRÁI
TIM
Điệu du dương u buồn của
một ca khúc đồng quê xưa
Chương 20 - VƯỢT LÊN
TRÊN CẢM XÚC
Chương 21 – CHÚNG TA
HOẶC CHO HOẶC NHẬN
Hòn đảo bảo vật của việc
cho
Thuvientailieu.net.vn
Chương 22 - LÀM SAO THAY
ĐỔI MỘT NẠN NHÂN
Hãy từ bỏ câu: tôi đúng,
bạn sai
Chương 23 - THA THỨ LÀ
MẸ HIỀN
Tất cả phụ nữ đều giống mẹ
tôi chăng?
PHẦN III – CUỘC ĐỜI VỚI CÁC
BẢN ÁN TỬ
Chương 24 - LỜI NÓI CÒN
HIỆU NGHIỆM HƠN THUỐC
MEN
Bi quan làm cho ta thất
vọng
Đó là những chú heo con
hay là những hiệp sĩ xanh?
Thuvientailieu.net.vn
Chương 25 - CHÚNG TA KẾT
ÁN MÌNH THẾ NÀO ĐÂY
Chương 26 - VƯỢT QUA
HAY HỌC HỎI TỪ ĐÓ
Điều gì giúp bạn xuyên
thủng màn đêm
Chương 27 - CHỮA TRỊ
CHỨNG RỐI LOẠN SỤT GIẢM Ý
CHÍ
Cách trị chứng bệnh mãn
tính nơi nạn nhân
Tự tử không phải là không
đau
Tôi muốn, tôi cần, tôi thích
thế
Chương 28 – ANH YÊU,
CHÚNG TA ĐÃ LÀM HỎNG CON
Thuvientailieu.net.vn
GÁI MÌNH
Công việc lười biếng nhất
mà tâm hồn có thể làm
Đừng tiếp tục nhút nhát
Chương 29 – THẬT ĐÁNG
TIẾC, NHƯNG TÔI ĐANG BỊ
NGẬP ĐẦU ĐÂY
Mổ xẻ bạn ra, vẫn không
tìm ra điều đó
Ngập đầu vì đứa con yêu bé
nhỏ của tôi
Chương 30 – CÂU CHUYỆN
BUỒN NHẤT MÀ TA NGHE KỂ
Chương 31 – TẠI SAO BẠN
KHÔNG THẤY MÌNH BỊ XÚC
PHẠM
Hãy dẹp bỏ thói quen tấn
Thuvientailieu.net.vn
công đó đi
Chương 32 - NÓI KHÔNG
VỚI ĐÁM CON TRAI VÂY
QUANH
Nhưng đó là tiệc sinh nhật
của Whoopi
Quyết tâm là sáng tạo
Chương 33 - MỘT CON DIỀU
ĐI LÊN TRONG GIÓ NGƯỢC
PHẦN IV - HÃY ĐỐT LÊN NGỌN
LỬA TRONG "TA"
Chương 34 - GIỜ THÌ BẠN
CÓ THỂ BUÔNG TAY MÀ LÁI
Chương 35 - ĐƯA GIẤC MƠ
KỸ THUẬT VÀO THỰC TẾ
Làm chủ được tâm hồn
Vì luôn thất bại nên cuối
Thuvientailieu.net.vn
cùng tôi đã thành công
Bạn đâu quá xuống thấp
như tôi đâu
Chương 36 - HẠNH PHÚC
RIÊNG KHÔNG HỀ ÍCH KỶ
Chương 37 – VÀ BẠN SẼ CÓ
NĂNG LƯỢNG
Chương 38 – SỐNG NHƯ
THẾ NÀO ĐỂ ĐƯỢC TRĂM TUỔI
Tại sao những nạn nhân lại
không sống thọ?
Chương 39 – MỖI GIẢI
PHÁP ĐỀU CÓ VẤN ĐỀ
Mỗi vấn đề là một cuộc
phiêu lưu trá hình
Học cách tiến công
Lo âu sợ hãi không phải là
Thuvientailieu.net.vn
tư duy
Chương 40 – HÃY THÔI LÀ
CHÍNH BẠN
Trẻ con biết rõ niềm vui từ
đâu đến
Hãy tự hỏi mình câu hỏi
quan trọng nhất
Chương 41 – CON VI RÚT
TRONG MÁY TÍNH SINH HỌC
CỦA BẠN
Vui lòng đừng hát những
thứ nhạc tình ủy mị nữa
Chương 42 – PHẢI CHĂNG
ĐÓ CHỈ LÀ NHỮNG TÊN NGU
ĐẦN NHAM NHỞ?
Trả lời lại cho Prozac
Chương 43 - NUÔI DƯỠNG
Thuvientailieu.net.vn
NGỌN LỬA TINH THẦN
Chương 44 – VƯỢT QUA
CƠN BÃO TÁP
Hãy làm sáng tỏ nhận thức
của mình
Chương 45 – TÌM ĐƯỢC
TÌNH YÊU SAU CHIẾC MẶT NẠ
Chương 46 - VŨ KHÍ BÍ MẬT
CỦA TINH THẦN
Cô Judy mắt xanh dịu dàng
NÓI VỀ TÁC GIẢ
NHỮNG TÁC PHẨM KHÁC CỦA
STEVE CHANDLER
Thuvientailieu.net.vn
LỜI CẢM ƠN
Chân thành cảm tạ những người
sau đây:
Kathryn Eimers vì những
lời tư vấn và tính khôi hài.
Steve Hardison về sự sâu
sắc.
Fred Knipe đã dành cho
tôi nhiều ý sáng tạo.
Jessica, Stephanie,
Margery, và Bobby về những
món quà Jeanne và Ed
Eimers đã cho mượn chiếc
xe màu xanh.
Devers Branden đã cố
Thuvientailieu.net.vn
vấn tận tình.
Ron Fry góp công trong
phần xuất bản.
Maurice Bassett cho
phần hậu cần và nguồn lực.
Colin Wilson cho phần
triết lý.
Ken Wilber vì những lời
hòa giải.
Nathaniel Branden cho
phần tâm lý.
Terry Hill với những lá
thư từ Barcelona.
Stacey Farkas cho phần
hiệu đính.
Linsay Brady cho phần
nhận định.
Thuvientailieu.net.vn
Tiến sĩ M.F.Ludiker vì
những lời nhắn nhủ từ cõi
dưới.
Và luôn tưởng nhớ đến
công ơn của Barry Briggs,
nhà văn, nhà giáo và thân
hữu của tôi.
Thuvientailieu.net.vn
LỜI TỰA – MỘT CÁI KÉN
SẼ KHÔNG BAY ĐƯỢC
Đa số chúng ta nhỏ bé sống
trong một cái kén thân phận – một
câu chuyện sẵn có về con người của
chúng ta.
Trong cái kén ấy, dường như rất
tối tăm, đầy bụi bám, và chúng ta
cứ nghĩ mình không thể thoát ra.
Chúng ta tự kể mình nghe nhiều
câu chuyện về thân phận của chính
mình, nhưng những chuyện ấy đâu
phải là sự thật. Từ sâu trong tiềm
thức, chúng ta biết mình còn hơn cả
cái thân phận kia.
Nếu muốn,
chúng ta có thể xé
Thuvientailieu.net.vn
toang cái kén kia. Chúng ta có thể
chui ra ngoài và nhìn thấy ánh sáng
của thế giới. Chúng ta có thể tập
bay.
Nhưng đa số chúng ta sẽ sống
giam mình cả đời trong cái thân
phận của chính mình, không hề biết
chúng ta có thể tách rời khỏi nó.
Chúng ta là nạn nhân của những
giới hạn do chính mình đặt ra. Mỗi
sáng, chúng ta thức dậy trong một
thế giới u ám, mờ mịt. Có quá nhiều
khó khăn vây quanh ta, gần như
không thấy lối ra. Tìm cách xô ngã
bức tường bên trong chiếc kén
dường như vô vọng. Tại sao phải
bận lòng như thế? Ta hãy là chính
Thuvientailieu.net.vn
- Xem thêm -