Tên tác phẩm : Lời hẹn ước mùa
Giáng sinh
( A Christmas Promise)
Tác giả: Mary Balogh
Nguồn – diễn đàn Vietlangdu.com
Dịch và đánh máy :
-Ech_nhiet_doi83 (7 chương)
-Panda_beautifulgirl (7 chương)
-alita (1 chương)
-LanhVan (1 chương)
Người tổng hợp và làm ebook
: ech_nhiet_doi83
Nơi hoàn thành :Xanh_Petecbua
- Ngày 9/2/2009
Ebook for my dear sister tra_baby83
Lời giới thiệu của ech_nhiet_doi83
Bá tước Falloden bị ép buộc vào một
cuộc hôn nhân mà chàng không bao giờ
mong muốn. Chàng phải lấy con gái 1
thương gia giàu có,người mà chàng
thậm chí còn chưa hề biết mặt để cứu
lấy biệt thự Grenfell Park và gia sản
của tổ tiên . Chàng đã bắt đầu cuộc
hôn nhân của mình với đầy định kiến
và ác cảm về Eleanor –cô gái xinh đẹp
nhưng quá lạnh lùng và kiêu hãnh.
Về phần mình , Eleanor cũng rất
căm ghét những kẻ xuất thân từ tầng
lớp quý tộc kiêu căng và trác táng ,
nàng kết hôn chỉ để làm vui lòng
người cha đã sắp chết mong muốn
nàng được chăm lo trước khi ông ra
đi . Nàng còn phải hứa sẽ thực hiện di
nguyện cuối cùng của Cha là phải vui
vẻ tận hưởngLễ Giáng sinh sắp tới vì
ông - 1 lời hẹn Mùa Giáng sinh.
Với đầy mâu thuẫn , ác cảm và định
kiến về nhau Randolph và Eleanor
buộc
phải chung sống với nhau trong cuộc
hôn nhân tưởng chừng như địa ngục,
nhưng Giáng sinh tới và đem đến thật
nhiều niềm vui và hạnh phúc cho tất cả
mọi người . Liệu Giáng sinh có mang
lại cho 2 người điều kì diệu ? Vì sao Lạ
đêm Giáng sinh liệu có dẫn lối cho 2
người đến với hạnh phúc và yêu thương
?
Một tiểu thuyết nữa của nữ văn sĩ nổi
tiếng MaryBalogh – người được mệnh
danh là nữ hoàng thể loại Signet
Rencency Romance với tác phẩm quen
thuộc “Nàng không là góa phụ.” Nhóm
dịch xin giới thiệu với các bạn 1 tác
phẩm nữa của bà “ A Christmas
Promise”- 1 câu chuyện tình vô cùng
lãng mạn và cảm động mùa Giáng sinh.
Lời hẹn ước mùa giáng sinh
************************
Chương 1 (Bản dịch của alita)
Bá tước Falloden nhìn thoáng qua tấm
danh thiếp nằm trên cái khay người quản
gia đưa về phía mình. Chàng nhăn mặt.
-“Mr Joseph Transome, thương nhân
buôn bán than,” chàng nói.-“ Nhà buôn
than thì yêu cầu gặp ta làm cái quỷ gì?
Ông hỏi xem ông ta muốn gì rồi đuổi
ông ý đi không được à, Starret?”
Người quản gia trao đổi cái nhìn ngắn
với anh hầu phòng của ngài bá
tước.-“Ông ấy cứ nài nỉ , thưa ngài” ông
ta nói.-“Ông ấy tuyên bố là sẽ không tiết
lộ mục đích của cuộc thăm viếng hôm
nay với ai trừ ngài.Tôi có nên nói với
ông ta là ngài không có ở nhà không,
thưa ngài?”
-“Ừ” bá tước nói 1 cách cáu kỉnh , ra
dấu cho anh hầu phòng đưa mình cái
khăn quàng cổ. Chàng mới vừa trở về từ
cuộc cưỡi ngựa buổi sáng trong công
viên mà vẫn không sao nguôi ngoai được
sự phiền não trong đầu, không gì làm
vơi đi được. Chàng không có tâm trạng
nào để tiếp khách.
Người quản gia khom mình cúi chào rồi
quay lưung bước ra khỏi phòng thay đồ
của chủ.
-“Khoan!” Bá tước nói.Chàng càng cáu
kỉnh hơn khi thắt vội cái khăn choàng cổ
thành 1 cái nút cẩu thả, mặc kệ cái bặm
môi phản đối của anh hầu phòng. –“Ông
ta có đáng kính trọng không, Starret?
Ông ấy tới bằng cửa trước chứ?”
-“Ông ấy đến bằng xe tứ mã, thưa ngài”
Bá tước nhướn mày. –“Tốt hơn hết là ta
nên xem ông ấy muốn cái gì,” chàng
nói-“ Dẫn ông ta vào phòng tiếp khách
đi, Starret.”
-“Vâng, thưa ngài” Người quản gia cúi
chào 1 lần nữa trước khi rút lui.
-“Buôn than à” Bá tước nói với anh hầu
phòng qua gương.-“Anh nghĩ là ông ta
muốn gì hả, Crawley?Muốn ta đổi nguồn
cung cấp than cho mùa đông à? Mà ai
thường đem than đến cho ta nhỉ ? Thôi
ta nghĩ là ta nên đi xuống cho thỏa sự
tò mò.Ông ấy đến bằng cửa trước để
gặp ta thay vì đi cửa sau để hỏi bà
Lawford.
Thật là thú vị, anh có thấy vậy không?”
Nhưng chàng đã không đợi câu trả lời.
Chàng sải bước ra khỏi căn phòng và đi
xuống cầu thang đến đại sảnh của ngôi
nhà chàng ở quảng trường Grosvenor. Sự
ảm đạm của một buổi sơm tháng mười
một làm người ta cảm thấy phải thắp
đèn lên, chàng nghĩ khi đi ngang qua đại
sảnh và đợi gã người hầu mở cánh cửa
đôi đi vào phòng tiếp khách. Cả ngày
nay chàng đã cố giữ tâm trạng được
bình thừơng.
Ông Joseph Transome, một nhà buôn
than, là 1 phó thường dân, chàng nghĩ khi
ông ta quay lại từ phía cửa sổ khi cửa
chính mở ra. Trang phục của ông ta cũng
gọn gàng và đắt tiền như chàng, có khi
còn hợp thời trang hơn.Mấy năm gần
đây
bá tước không đủ trang trải để theo kịp
thời trang, dù hầu hết thời gian đó chàng
chỉ mặc tang phục. Chàng chỉ có 1 phê
bình duy nhất về trang phục của người
đàn ông là nhìn nó ít nhất hai cỡ rộng
hơn người ông. Ông ta ốm và xương
xẩu, gương mặt sắc nét, mũi khoằm,
đôi mắt to và sẫm nhìn chủ nhà 1 cách
sắc sảo.
Bá tước gật đầu chào ông ta.-“Tôi là
Falloden” chàng nói.-“Tôi có thể làm gì
cho ông?”Người chàng trở nên cứng
ngắc khi người đàn ông khoong trả lời
ngay mà chỉ nhìn chàng 1 cách chậm rãi
từ trên xuống dưới và cười nửa miệng.
-“Ngài có 1 dáng chuẩn của 1 người đàn
ông thưa ngài, tha thứ cho tôi khi nói ra
điều này” Ông Transome vừa nói vừa
xoa 2 tay vào nhau.-“Hơn cả sự mong
đợi của tôi .Tốt lắm.”
-“Tôi cám ơn ông” Bá tước lạnh lùng
đáp.-“Ông có chuyện gì muốn bàn với
tôi
, thưa ông?”
Ông Transome cười và tiếp tục chà 2
bàn tay vào nhau.-“Ngài chắc sẽ nghĩ
thật là lạ nếu tôi đến đây không có lý do
nà ngoài ngưỡng mộ vẻ bề ngoài của
ngài, phải không thưa ngài?” ông
nói.-“Nhưng mà nó quan trọng với tôi.”
Bá tước mím môi, đứng gần phía cửa,
tay chắp sau lưng , không chịu mời
khách ngồi.
-“Hay tôi đi thẳng vào vấn đề vậy , thưa
ngài.”Ông Transome nói.-“Nếu giới quý
tộc cũng giống thương buôn chúng tôi thì
thời gian là vàng bạc, như tôi vẫn
thường
nói. Và thời gian không nên bỏ phí bằng
những câu chuyện vô nghĩa.”
-“Tôi cũng nghĩ y như vậy.” Bá tước nói.
-“Dường như, thưa ngài” nguời lái buôn
nói , vẫn tiếp tục chà hai bàn tay như
đang rửa chúng vậy và nhìn bá tước 1
cách khẩn khoản. -“là ngài đang mắc nợ
tôi 1 khoản tiền lớn.”
-“Thật sao?” Bá tước nhướn mày và
nhìn người khách 1 cách ngạo
mạn.-“Một hóa đơn chưa thanh toán ,
thưa ông? Tôi nên đưa ông đi gặp quản
gia của tôi không chút chậm trễ nào
nữa.”
-“Không ,không” Ông Transome xua
tay.
-“Những chuyện vặt vãnh đó không đáng
để ngài và tôi để ý tới. Không có gì liên
quan đến chúng cả. Cơ ngơi chính của
ngài,
Biệt
thự
Granfell
ở
Hampshire,
đang được thế chấp rất nặng, tôi tin là
như vậy , phải không ngài?”
Đôi mắt của bá tước sắt lại.
-“Và nhà cửa đất đai thì ngày càng tồi
tàn và mạt rệp hơn vì tiền cho mướn
không đủ để trả tiền nhà” Ông Transome
tiếp tục.
-“Tôi không biết ông lấy những thông tin
đó ở đâu.” Bá tước nói ,-“Nhưng biệt
thự Grenfell Park không phải là chuyện
của ông , thưa ông. Xin phép ông , tôi
còn 1 buổi sáng bận rộn.”
-“Bận làm gì thưa ngài, cho phép tôi cả
gan hỏi? Tới gặp thợ may hay thợ đóng
giầy của ngài ư? Ngài hiếm khi làm
những việc đó dạo gần đây vì tiền hóa
đơn đã chồng chất quá cao ngài không
thể nào trả hết nổi. Và ngài , theo những
gì tôi biết, là 1 người đàn ông danh dự.
Ít ra đó là những gì nguồn tin của tôi
nói.”
-“Ông Transome” Giọng bá tước lãnh
đạm.-“Tôi phải yêu cầu ông rời khỏi
nơi này , thưa ông.” Chàng quay về phía
cửa.
-“ Ngài cũng không đến Tattersall dạo
này , thưa ngài, hay tham dự những cuộc
đua.” Người lái buôn lờ đi cánh cửa
đang mở. –“Và ngài cũng không đánh
những canh bạc lớn, vì nợ đã chất chồng
từ những ván bài mà cả đời ngài cũng
không có hi vọng trả hết- mặc dù thật sự
chúng không phải là của ngài, công bằng
mà nói. Rất nhiều trong số đó được
mượn từ những kẻ cho vay nặng lãi, thưa
- Xem thêm -