BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƢỜNG ĐẠI HỌC TÂY BẮC
PHẠM MỸ NHẬT ANH
HÌNH TƢỢNG NHÂN VẬT ĐUYSEN TRONG
NGƯỜI THẦY ĐẦU TIÊN CỦA TS. AITMATÔP
KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP ĐẠI HỌC
SƠN LA, NĂM 2014
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƢỜNG ĐẠI HỌC TÂY BẮC
PHẠM MỸ NHẬT ANH
HÌNH TƢỢNG NHÂN VẬT ĐUYSEN TRONG
NGƯỜI THẦY ĐẦU TIÊN CỦA TS. AITMATÔP
Chuyên ngành: Văn học nƣớc ngoài
KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP ĐẠI HỌC
Giảng viên hƣớng dẫn: ThS. Nguyễn Thị Lan Phƣơng
SƠN LA, NĂM 2014
LỜI CẢM ƠN
Để hoàn thành khóa luận này em xin bày tỏ lòng biết ơn chân thành nhất
đến Thạc sĩ Nguyễn Thị Lan Phương - cô đã tận tình hướng dẫn và giúp đỡ em
trong quá trình hoàn thành cuốn tư liệu này.
Em cũng xin gửi lời cảm ơn chân thành đến các thầy, cô giáo trong nhà
trường, trong khoa Ngữ Văn, trung tâm thông tin thư viện trường Đại học Tây
Bắc đã cung cấp tài liệu, tạo điều kiện giúp đỡ cho em hoàn thành khóa luận.
Đồng thời tôi gửi lời cảm ơn tới các bạn sinh viên lớp K51 Đại học Sư
phạm Ngữ Văn đã động viên, giúp đỡ, chia sẻ kinh nghiệm cho tôi.
Rất mong nhận được sự đóng góp ý kiến của các thầy, cô và các bạn để
khóa luận thêm hoàn thiện hơn.
Em xin chân thành cảm ơn!
Sơn La, tháng 5 năm 2014
Sinh viên:
Phạm Mỹ Nhật Anh
MỤC LỤC
PHẦN MỞ ĐẦU ..................................................................................................... 1
1. Lý do chọn đề tài ................................................................................................. 1
2. Lịch sử vấn đề ...................................................................................................... 2
3. Đối tượng nghiên cứu và phạm vi nghiên cứu ..................................................... 5
4. Nhiệm vụ nghiên cứu........................................................................................... 5
5. Phương pháp nghiên cứu ..................................................................................... 5
6. Đóng góp của khóa luận ...................................................................................... 6
7. Cấu trúc của khóa luận......................................................................................... 6
CHƢƠNG 1: NHỮNG VẤN ĐỀ CHUNG ........................................................... 7
1.1. Vài nét về văn học Xô viết, tác giả và tác phẩm ............................................... 7
1.1.1. Văn học Xô viết những năm 60 .................................................................. 7
1.1.2. Tác giả Ts.Aitmatôp ..................................................................................... 8
1.1.3. Tác phẩm Người thầy đầu tiên ..................................................................... 9
1.2. Một số vấn đề lí luận ........................................................................................ 11
1.2.1. Hình tượng văn học .................................................................................. 11
1.2.2. Nhân vật văn học ........................................................................................ 11
1.2.3. Nghệ thuật xây dựng hình tượng nhân vật ................................................. 14
Tiểu kết: .................................................................................................................. 15
CHƢƠNG 2: NHỮNG NÉT ĐẶC SẮC CỦA HÌNH TƢỢNG NHÂN VẬT
ĐUYSEN TRONG NGƯỜI THẦY ĐẦU TIÊN CỦA TS.AITMATÔP ........... 17
2.1. Một người thầy mẫu mực, có nhân cách .......................................................... 17
2.1.1. Tâm huyết với nghề nghiệp ........................................................................ 17
2.1.2. Yêu thương, quan tâm học trò .................................................................... 20
2.1.3. Có niềm tin vào tương lai tươi sáng của học trò......................................... 22
2.2. Một con người giàu nghị lực ............................................................................ 24
2.3. Một người có niềm tin tưởng tuyệt đối vào lí tưởng cách mạng .............. 29
2.4. Một người sống có trách nhiệm ....................................................................... 32
2.4.1. Trách nhiệm với bản làng Kurkurêu .......................................................... 32
2.4.2. Trách nhiệm với học trò ............................................................................. 36
Tiểu kết: .................................................................................................................. 38
CHƢƠNG 3: NGHỆ THUẬT XÂY DỰNG HÌNH TƢỢNG NHÂN VẬT
ĐUYSEN TRONG NGƯỜI THẦY ĐẦU TIÊN CỦA TS. AITMATÔP .......... 39
3.1. Qua miêu tả diện mạo ...................................................................................... 39
3.2. Qua miêu tả hành động .................................................................................... 41
3.3. Qua miêu tả ngôn ngữ của nhân vật ................................................................. 44
3.4. Qua miêu tả không gian, thời gian nghệ thuật.................................................. 47
3.4.1. Không gian nghệ thuật ............................................................................... 47
3.4.2. Thời gian nghệ thuật................................................................................... 49
Tiểu kết: .................................................................................................................. 51
KẾT LUẬN............................................................................................................ 52
TÀI LIỆU THAM KHẢO
PHẦN MỞ ĐẦU
1. Lý do chọn đề tài
1.1. Những thay đổi to lớn về chính trị và kinh tế ở Liên Xô những năm 50
và 60 của thế kỉ XX đã tác động mạnh mẽ tới nhiều mặt của xã hội, trong đó có
văn học. Văn học Xô viết thời kì này quan tâm tới vấn đề đạo đức, tinh thần của
con người, đều cố gắng tìm hiểu và lí giải những quy luật phát triển của xã hội
đương đại. Trong giai đoạn lịch sử mới, văn học Xô viết còn nỗ lực nghiên cứu
các vấn đề lớn lao của xã hội như những quy định phát triển kinh tế, xã hội của
đất nước, đời sống tinh thần của các thế hệ và các tầng lớp xã hội, quan hệ giữa
cá nhân và tập thể, cái chung và cái riêng… Nhà văn Ts. Aitmatôp với sáng tác
của mình đã tỏ ra rất nhạy bén trong việc đáp ứng những đòi hỏi của thời đại,
đất nước, dân tộc. Thông qua việc tìm hiểu sáng tác của Aitmatôp chúng ta có
thể hiểu rõ hơn về văn học Xô viết những năm đầu thiết lập nhà nước Xô viết và
xây dựng xã hội chủ nghĩa.
1.2. Ts. Aitmatôp là một trong những nhà văn nổi tiếng nhất của Liên Xô
trước đây và cũng là một tác giả có uy tín quốc tế lớn, từng lọt vào danh sách đề
cử giải Nobel văn học. Mặc dù là nhà văn dân tộc thiểu số nhưng Ts. Aitmatôp
cùng đông đảo đội ngũ nhà văn khác đã góp phần to lớn cho sự phát triển của
văn học Xô viết. Những sáng tác của Ts. Aitmatôp không chỉ thấm nhuần sâu
sắc tính đảng, tính nhân dân mà hơn nữa còn phục vụ đắc lực cho sự nghiệp giáo
dục, cho tình đoàn kết, hữu nghị giữa các dân tộc. Những trang viết của ông đã
vượt qua giới hạn về dân tộc để trở thành tiếng nói mang tính toàn nhân loại.
1.3. Một trong những tác phẩm xuất sắc của Ts. Aitmatôp phải kể đến
truyện vừa Người thầy đầu tiên thể hiện ý nghĩa nhân văn sâu sắc và qua đó
khẳng định tài năng nghệ thuật độc đáo của Ts.Aitmatôp. Nhà văn đặc biệt thành
công trong nghệ thuật xây dựng hình tượng nhân vật.
Người thầy đầu tiên là câu chuyện về một người thầy chân chính - người đã
quên mình vì sự nghiệp chung, vì tương lai của đất nước, vì tương lai của cả một
thế hệ trẻ thơ đang bị nhốt trong chốn tối tăm tù ngục của những định kiến cổ
hủ, lạc hậu. Người thầy đó chính là Đuysen một người lính phục viên
Cômxômôn, sau cuộc cách mạng tháng Mười Nga đã tình nguyện đến một vùng
quê heo hút, hẻo lánh xứ đồi Trung Á để gieo lên những hạt mầm ánh sáng đầu
tiên cho lớp trẻ - những đứa trẻ thất học trong tăm tối của kiếp người bán du
1
mục quanh năm chỉ biết quanh quẩn bên thôn bản của mình. Hình tượng thầy
giáo Đuysen hiện lên là người anh hùng mang trong mình những tính cách tiêu
biểu của người lính Xô viết yêu nước, dũng cảm, giàu nghị lực, không những thế
còn là một người thầy tâm huyết với nghề nghiệp, yêu thương học trò, vì học
trò. Người thầy đầu tiên mãi mãi là bản trường ca bất hủ về lòng tôn kính những
người thầy tận tụy với sự nghiệp giáo dục con người.
Hiện nay sáng tác của Ts. Aitmatôp vẫn được đưa vào chương trình ở
trường THCS, tuy nhiên tài liệu về tác giả còn rất ít, việc tìm hiểu về Ts.
Aitmatôp và những tác phẩm của ông chưa bao giờ là đủ. Từ thực tế đó tôi quyết
định thực hiện đề tài: Hình tượng nhân vật Đuysen trong Người thầy đầu tiên
của Ts. Aitmatôp với mong muốn đóng góp một phần nhỏ vào việc cung cấp cho
độc giả yêu thích văn Aitmatôp có cái nhìn toàn diện, đầy đủ và sâu sắc hơn về
tác giả, tác phẩm từ đó có thêm hiểu biết về văn học Xô viết - một nền văn học
lớn từng có ảnh hưởng sâu sắc tới văn học Việt Nam hiện đại.
2. Lịch sử vấn đề
Ts.Aitmatôp là anh hùng lao động xã hội chủ nghĩa Liên Xô, là người có vị
trí và vai trò quan trọng, là một trong những nhà văn nổi tiếng của nền văn học
Xô viết và cả Việt Nam. Tác phẩm Người thầy đầu tiên để lại dấu ấn sâu đậm
trong lòng độc giả bởi hình tượng thầy Đuysen và tài năng nghệ thuật xây dựng
hình tượng nhân vật độc đáo của tác giả. Vì vậy có không ít những nhận định,
đánh giá chung của độc giả và giới nghiên cứu phê bình quan tâm sâu sắc. Sau
đây tôi xin điểm qua một số công trình đã nghiên cứu về tác phẩm Người thầy
đầu tiên, thành công nghệ thuật của Aitmatôp:
Bài viết Ca sĩ của núi đồi và thảo nguyên hay hiện tượng Ts.Aitmatôp của
Lê Sơn lại làm nổi bật tài năng xây dựng hình tượng nhân vật của Aitmatôp “sức
hấp dẫn kì lạ của các nhân vật Aitmatôp trước hết là ở sự cởi mở, chân chất, ở
tâm hồn hết sức hào phóng và trong sáng… Họ là những con người có lương
tâm và lòng tự trọng rất cao” [19, 11]. Đúng vậy, đọc những tác phẩm của
Aitmatôp ta càng thấy ông rất chú trọng xây dựng hình tượng nhân vật, nhân vật
của Atmatôp rất gần gũi, lương thiện và cuốn hút để lại trong tiềm thức người
đọc những dấu ấn khó phai mờ.
Trong lời giới thiệu tập truyện Truyện núi đồi và thảo nguyên, Anđrây
Turcốp có viết: Aitmatôp “đã viết về người nông dân Kirghizia (…) Nhà văn
cũng giúp cho mọi người tiến hành công việc xây dựng hòa bình và bằng tiếng
nói phẫn nộ của mình, làm nổ tung những tàn dư của quá khứ, của những thiên
2
kiến và những cảnh lộn xộn đôi khi còn đè nặng trên vai họ” (…) [1, 4]. Đồng
thời cho thấy rằng “Về sáng tác của TS.Aitmatôp, người ta đã tranh luận nhiều ở
cả quê hương ông, cả ở các nơi khác: không ai có thể bàng quan trước những
sáng tác đó được. Tính hiện đại rõ ràng trong phong cách nghệ thuật của ông,
sự mạnh dạn thoát ra khỏi khuôn khổ của những đề tài và thủ pháp từ trước đến
nay vẫn được văn hóa ưu chuộng ở một mức độ nhất định đã làm gương cho
một loạt các nhà văn Kirghizia, đặc biệt là lớp các nhà văn trẻ” [1, 6].
Trong Đặc sắc tư duy nghệ thuật Tringhiđơ Aitmatôp, Đỗ Xuân Hà có viết:
“Đối với Aitmatôp thì đó là nhân dân. Ngay từ “Truyện núi đồi và thảo nguyên”
chúng ta có thể thấy rõ rằng phương pháp sáng tác của Aitmatôp là nhằm vào
nhân dân - không chỉ vào những vấn đề của đời sống mà còn vào cách tư duy
của nhân dân và lối nói của nhân dân, nếp nghĩ của nhân dân và “giọng nói”
của nhân dân” [8, 41]. Bên cạnh đó, tác giả còn chỉ ra rằng Aitmatôp đã “tập
trung nhiều công sức nhằm thể hiện thế giới tinh thần phức tạp của con người
hiện đại và mối quan hệ của nó với môi trường xung quanh” [8, 39] và “nhân
vật tích cực của Aitmatôp bao giờ cũng cảm thấy sự gắn bó chặt chẽ giữa mình
với thời đại, với nhân dân vì nếu ở bên ngoài những cái đó thì anh ta không thể
hình dung được bản thân mình, số phận mình, ở anh ta có “tính di truyền” và
trong quá trình phát triển anh ta tiến lại gần bản thân mình, đồng thời tiến lại
gần mọi người, gần tương lai” [8, 40]. Bài viết này đã soi sáng bút pháp của
Aitmatôp, gợi mở thêm cho việc tìm hiểu nghệ thuật xây dựng hình tượng nhân
vật của nhà văn.
Cuốn Văn học Xô Viết (tập II) của hai tác giả Nguyễn Hải Hà, Đỗ Xuân Hà
có những lời đánh giá khá chi tiết: “Về mỗi đề tài lớn của văn học Xô Viết hiện
đại, ông đều có tác phẩm xuất sắc: về nông thôn, về chiến tranh, về giai cấp
công nhân, về thiên nhiên… nhưng trung tâm chú ý của ông trong tất cả các tác
phẩm là những vấn đề lớn lao của thế giới hiện đại. Ông soi sáng con người
bằng phương pháp “tâm lí đa diện” nhằm tìm hiểu nội dung, bản chất và những
hướng phát triển của cả thời đại (…) cuộc đấu tranh giữa đạo đức mới và đạo
đức lỗi thời trong lĩnh vực tình yêu (Giamilia), quan hệ giữa cái chung và riêng,
vấn đề trung thành với sự nghiệp cách mạng (Người thầy đầu tiên)” [7, 171]…
Đồng thời công trình này còn đề cập đến đặc điểm nghệ thuật phân tích tâm lí
của Aitmatôp: “Sự phân tích không nằm bên ngoài tuyến phát triển hành động
chính của tác phẩm mà được “đưa vào” bên trong hành động, hành vi các nhân
vật; nó tích cực tham gia vào sự vận động của cốt truyện, vào việc tạo lên dung
3
lượng, quy mô, tính đa diện của hình tượng các nhân vật với sự phân hóa nội tại
đáng kể của nó” [7, 172]. Ở tài liệu, một lần nữa khẳng định rõ nét sự ảnh hưởng
của Aitmatôp với nền văn học Xô viết đồng thời làm sáng tỏ thành công trong
nghệ thuật phân tích tâm lí nhân vật của Aitmatôp.
Cuốn Cỗ xe tam mã Nga đem đến cho người đọc những thông tin về cuộc
đời, sự nghiệp của Aitmatôp về chính trị và đặc biệt là sáng tác văn học bằng
những nhận định, đánh giá khách quan “Các tác phẩm của Aitmatôp có một sức
hấp dẫn đặc biệt” [22, 262]. Tài liệu này cũng đã chỉ ra một vài đặc điểm tính
cách, con người nhân vật Đuysen nhưng còn ít, chưa cụ thể, chưa đi sâu tìm hiểu
nhân vật Đuysen.
Trong cuốn Phân tích bình giảng tác phẩm văn học nước ngoài (ở trường
phổ thông cơ sở) Lê Nguyên Cẩn có viết: Aitmatôp “miêu tả cuộc sống của
những con người miền núi Kirghizia với muôn mặt đời thường của họ. Nổi bật
lên hàng đầu là cuộc đấu tranh giữa cái lạc hậu và cái tiến bộ, giữa những tập
tục cổ xưa và những mầm mống văn minh hiện đại” [3, 388].
Hoặc trong cuốn Tác gia tác phẩm văn học nước ngoài trong nhà trường
tác giả cũng đã giới thiệu sơ lược về Ts. Aitmatôp và chỉ ra “Đề tài chủ yếu
trong các truyện ngắn của Aitmatôp là cuộc sống khắc nghiệt nhưng cũng đầy
chất lãng mạn của người dân vùng đồi núi Kưrgưxtan, tình yêu, tình bạn, tinh
thần dũng cảm vượt qua những thử thách hi sinh thời kì chiến tranh, thái độ tích
cực đấu tranh của tầng lớp thanh niên, trước hết là nữ thanh niên để thoát khỏi
sự ràng buộc của những tập tục lạc hậu” [24, 11] và tác giả cuốn sách cũng đã
đề cập đến tác phẩm Người thầy đầu tiên “Trong Người thầy đầu tiên cũng
manh nha nét chủ yếu của những cuốn tiểu thuyết sau này của Aitmatôp: đó là
hoạt động của ký ức, sự kết hợp giữa hiện thực và truyền thuyết - những yếu tố
tạo nên đặc điểm thi pháp của ông” [24, 323] tác giả có nhắc đến hình tượng
thầy Đuysen chỉ dừng lại ở mức độ khái quát.
Trong luận văn thạc sĩ Những biện pháp thích hợp trong dạy học văn nước
ngoài ở trung học cơ sở miền núi của tác giả Nguyễn Thị Lan Phương khái quát
vị trí của Ts. Aitmatôp trong văn học Nga và ở Việt Nam. Aitmatôp là nhà văn
“không hề tự lặp lại mình, ông luôn luôn tìm kiếm những phương tiện, thủ pháp
nghệ thuật mới nhằm nâng cao dung lượng tác phẩm phản ánh sâu sắc toàn
diện hơn nữa những mâu thuẫn phức tạp của cuộc sống đạt tới mức suy tưởng
và khái quát cao” [16, 25]. Tác giả cũng nói đến hình tượng thầy Đuysen
“không chỉ mang lại chữ viết cho bọn trẻ mà còn mở ra biết bao điều kì diệu về
4
cuộc sống, xã hội xung quanh” [16, 36]. Tác giả đánh giá “Người thầy đầu tiên
là một tác phẩm xuất sắc trong sáng tác của Ts. Aitmatôp… Tác phẩm còn mang
tính giáo dục sâu sắc đối với mọi thế hệ học trò, cần phải luôn kính trọng và biết
ơn các thầy cô giáo” [16, 37].
Tóm lại, những công trình nghiên cứu tôi vừa kể trên ít nhiều đề cập đến tác
giả Aitmatôp, đến hình tượng nhân vật Đuysen trên nhiều phương diện mang tính
chất khái quát nhưng chưa có một công trình nghiên cứu nào nghiên cứu đầy đủ, rõ
ràng, cụ thể về hình tượng thầy Đuysen cũng như nghệ thuật xây dựng hình tượng
nhân vật độc đáo của tác giả Aitmatôp. Trên cơ sở kế thừa thành công những
nghiên cứu của các tác giả trên tôi mạnh dạn quyết định thực hiện khóa luận: Hình
tượng nhân vật Đuysen trong Người thầy đầu tiên của Ts.Aitmatôp. Qua việc thực
hiện khóa luận này tôi hi vọng rằng có thể cung cấp thêm một số tư liệu về tác giả,
tác phẩm giúp cho việc dạy học Ts. Aitmatôp được hiệu quả hơn.
3. Đối tƣợng nghiên cứu và phạm vi nghiên cứu
3.1. Đối tượng nghiên cứu
Hình tượng nhân vật Đuysen trong Người thầy đầu tiên của Ts.Aitmatôp.
3.2. Phạm vi nghiên cứu
Tập trung tìm hiểu hình tượng và nghệ thuật xây dựng hình tượng nhân vật
Đuysen trong truyện vừa Người thầy đầu tiên của Ts.Aitmatôp dựa theo bản
dịch tiếng Việt của các tác giả: Phạm Mạnh Hùng, Nguyễn Ngọc Bằng, Cao
Xuân Hạo, Bồ Xuân Tiến trong tập truyện Truyện núi đồi và thảo nguyên
(1984), NXB Cầu vồng.
4. Nhiệm vụ nghiên cứu
Khóa luận có nhiệm vụ làm sáng rõ hình tượng nhân vật Đuysen trong
truyện vừa Người thầy đầu tiên của Ts.Aitmatôp trên hai phương diện lớn sau:
những nét đặc sắc của hình tượng nhân vật Đuysen và nghệ thuật xây dựng hình
tượng nhân vật này của Aitmatôp.
5. Phƣơng pháp nghiên cứu
5.1. Phương pháp khảo sát, thống kê, phân loại
Đây là phương pháp quan trọng dựa vào những khảo sát, những thống kê cụ
thể nhằm chứng minh cho những nhận định, những đánh giá về nghệ thuật cũng
như nội dung của tác phẩm. Phương pháp thống kê giúp cho người nghiên cứu
có định hướng chính xác và tập trung vào những vấn đề cần nghiên cứu.
5.2. Phương pháp phân tích tổng hợp.
5
Trong quá trình tìm hiểu hình tượng nhân vật Đuysen và những biện pháp
xây dựng hình tượng nhân vật của Ts.Aitmatôp phương pháp này được sử dụng
thường xuyên. Phân tích để thấy được những giá trị nội dung và nghệ thuật của
tác phẩm. Từ những chi tiết, sự kiện cụ thể trong tác phẩm, tôi sử dụng phương
pháp phân tích để làm sáng tỏ phẩm chất nhân vật. Đồng thời với phương pháp
này tôi nhận thấy giá trị của hình tượng, vai trò, vị trí của nó trong tác phẩm để
khẳng định tính đúng đắn của khóa luận qua đó thấy được thành công nghệ thuật
của tác giả.
5.3. Phương pháp so sánh và đối chiếu
Là phương pháp dùng hình thức đối chiếu với hai đối tượng có những nét
tương đồng về bản chất để từ đó rút ra được sự giống và khác nhau giữa hai đối
tượng được so sánh. Ở khóa luận này, tôi so sánh đối chiếu trên nhiều bình diện
như: so sánh đặc điểm hình tượng nhân vật Đuysen trong truyện vừa Người thầy
đầu tiên của Ts.Aitmatôp với nhân vật trong tác phẩm hoặc với những nhân vật
trong những tác phẩm khác để thấy được điểm tương đồng và khác biệt trong
cách xây dựng nhân vật của tác giả.
6. Đóng góp của khóa luận
Trên cơ sở tiếp thu những công trình nghiên cứu của các tác giả đi trước và
qua khảo sát, đánh giá của bản thân, khóa luận đi tìm hiểu, khám phá và phân
tích hình tượng nhân vật Đuysen trong truyện vừa Người thầy đầu tiên của
Aitmatôp một cách đầy đủ nhất, trọn vẹn nhất trên tất cả mọi phương diện. Đồng
thời khóa luận khẳng định thành công nghệ thuật của Ts.Aitmatôp trong việc
xây dựng hình tượng nhân vật với tất cả những gì chân thực nhất. Từ đó bước
đầu khám phá những nét độc đáo trong tư tưởng và phong cách nghệ thuật của
nhà văn. Qua đây bạn đọc sẽ thêm yêu quý và trân trọng “những đứa con tinh
thần” của Ts.Aitmatôp.
7. Cấu trúc của khóa luận
Ngoài phần mở đầu và phần kết luận, khóa luận gồm 3 chương:
Chương I: Những vấn đề chung
Chương II: Những nét đặc sắc của hình tượng nhân vật Đuysen trong Người
thầy đầu tiên của Ts.Aitmatôp
Chương III: Nghệ thuật xây dựng hình tượng nhân vật Đuysen trong Người
thầy đầu tiên của Ts.Aitmatôp
6
Chƣơng 1: NHỮNG VẤN ĐỀ CHUNG
1.1. Vài nét về văn học Xô viết, tác giả và tác phẩm
1.1.1. Văn học Xô viết những năm 60
Sau đại hội lần thứ hai của các nhà văn Xô viết (1954) nhiều người cầm bút
thấy rằng cần phải thường xuyên hơn ngồi lại với nhau để tổng kết chặng đường
vừa qua và vạch ra phương hướng làm việc trong những năm sắp tới nhằm đẩy
mạnh sự phát triển của văn học sao cho phù hợp với nhu cầu ngày càng cao của
nhân dân. Trong hai thập kỉ rưỡi, các nhà văn Liên Xô đã sáu lần tổ chức đại
hội: lần thứ ba (1961), lần thứ tư (1967), lần thứ năm (1971), lần thứ sáu (1976),
lần thứ bảy (1981), lần thứ tám (1986). Các đại hội đã xem xét sự phát triển toàn
diện của văn học, khẳng định những thành tựu, phê phán những thiếu sót, phân
tích ưu điểm, nhược điểm của phong trào văn học cũng như của nhiều tác phẩm
riêng lẻ đã từng có ảnh hưởng tới đời sống văn học ở Liên Xô. Đại hội còn chỉ
ra những thiếu sót trầm trọng ở một số tác phẩm văn học như xu hướng tô hồng,
minh họa, tính chất hời hợt của việc miêu tả cuộc sống, phân tích, lí giải các
mâu thuẫn bằng những phương tiện đặc thù của nghệ thuật. Những cuộc thảo
luận về các vấn đề văn học diễn ra sôi nổi ở các đại hội đã đóng góp một phần
đáng kể vào sự phát triển của văn học.
Trong giai đoạn này, chủ nghĩa nhân đạo hiện thực (Mac) lấy hạnh phúc
con người làm thước đo giá trị của những hoạt động cải tổ xã hội, trách nhiệm
của cá nhân đối với xã hội và trách nhiệm của xã hội đối với số phận của từng
con người riêng lẻ được kết thành “trách nhiệm song trùng”, “trách nhiệm của
cả đôi bên”, cá nhân và tập thể, con người và xã hội, người công dân và đất
nước…Từ đây, văn học có điều kiện và nhu cầu “không chỉ miêu tả con người
trong các biến cố lớn lao, con người trong lịch sử, mà đã miêu tả lịch sử trong
con người” [7, 144].
Quá trình dân chủ hóa cuộc sống tinh thần của văn học Xô viết đã ảnh
hưởng mạnh mẽ tới tư duy nghệ thuật. Hình tượng nhân dân lúc này có thể gắn
với hình tượng một con người riêng lẻ nhưng mang nét cơ bản của vận mệnh và
tính cách cả dân tộc. Trên phương diện hình thức, sự hiện diện của hình tượng
nhân dân chủ yếu bộc lộ qua lối tư duy của nhân dân trong cấu tứ nghệ thuật,
qua sự hòa hợp độc đáo ngôn ngữ của tác giả với ngôn ngữ của nhân dân. Trong
văn học Xô viết đã diễn ra quá trình đổi mới mọi thể loại thuộc tất cả các loại
hình: văn xuôi, thơ và kịch. Nét mới trong việc thể hiện tính cách, hoàn cảnh,
7
xung đột đã dẫn tới sự thay đổi của cấu trúc hình tượng và cấu trúc toàn bộ thế
giới nghệ thuật của tác phẩm văn học.
Yêu cầu của thời đại mới buộc các nhà văn phải luôn tìm tòi những biện
pháp nghệ thuật mới mẻ thể hiện tính cách và hoàn cảnh, con người và cuộc sống,
hiện tại và lịch sử. Điều đó được chứng minh qua những sáng tác của các nhà văn
hiện thực xã hội chủ nghĩa giai đoạn này, trong đó có nhà văn Ts. Aitmatôp.
Nhìn chung văn học Xô viết ở thời kì này còn gặp rất nhiều khó khăn trong
sáng tác trên nhiều phương diện nhưng bằng sức sống tiềm tàng của mình văn
học vẫn phát triển và ngày càng có nhiều tác phẩm có giá trị mang tầm cỡ thế
giới với những tên tuổi nổi tiếng trên văn đàn văn học nhân loại.
1.1.2. Tác giả Ts.Aitmatôp
Tsinghiz Aitmatôp là một nhà văn hóa lớn thế kỉ XX. Giáo sư văn học
Abdyldajaw Akmataliev nhận xét: “Aitmatôp là một trong những tác giả quan
trọng bậc nhất thế giới” [13, 1]. Chính vì thế mà người Xô viết coi ông là nhà văn
của họ, người Trung Á cũng muốn giành ông là cây bút của cộng đồng mình.
Ts. Aitmatôp chào đời vào những ngày cuối năm 1928 (ngày 11/12/1928)
tại làng Sêke, thuộc nước cộng hòa Kirghidia, một nước cộng hòa ở Trung Á
thuộc Liên Xô cũ. Aitmatôp sinh ra mang hai dòng máu Kyrgyz và Tatar. Tuổi
thơ ông rong ruổi trên những cánh đồng và thảo nguyên vùng Trung Á thơ
mộng, lớn lên Aitmatôp đến sinh sống cùng gia đình tại Matxcơva. Nước Nga
với những cánh rừng bạch dương hùng vĩ và những con người nhân hậu đã nuôi
dưỡng tâm hồn Aitmatôp hun đúc lên những tác phẩm bất hủ của ông.
Sau khi học hết lớp 8, Aitmatôp vào học trường trung cấp Thú y. Tiếp theo,
ông thi vào trường Đại học Nông nghiệp. Năm 1953, tốt nghiệp Đại học Nông
nghiệp, Aitmatôp làm việc một số năm trong Viện nghiên cứu khoa học về gia
súc, đồng thời bắt tay vào viết những truyện ngắn đầu tiên bằng tiếng mẹ đẻ.
Năm 1956, Aitmatôp thi đậu vào khóa dạy viết văn cao cấp ở Matxcơva,
theo học trường Đại học Văn học mang tên Gorki và ông chính thức trở thành
hội viên hội nhà văn Liên Xô. Truyện vừa Mặt đối mặt của Aitmatôp viết bằng
tiếng mẹ đẻ và in trên tạp chí Alatoo năm 1957, được đánh giá là một phát hiện
mới trong xử lí tâm lí con người của nền văn học Kirghidia.
Năm 1959, sau khi tốt nghiệp trường viết văn ông làm việc với tư cách là
phóng viên báo Sự thật thường trú tại Kirghidia. Tuy nhiên chỉ đến năm 1963
với sự ra đời của tập truyện Giamilia - truyện núi đồi và thảo nguyên Aitmatôp
mới thực sự chinh phục được độc giả và các nhà văn sau khi nhận giải thưởng
8
Lênin về văn học. Tập truyện gồm bốn truyện vừa: Cây phong non trùm khăn
đỏ, Mắt lạc đà, Người thầy đầu tiên, Giamilia được đánh giá là “bản tình ca hay
nhất thế kỉ XX” [6, 179].
Thành công nối tiếp thành công Aitmatôp sáng tác nhiều tác phẩm có giá trị
khác: Vĩnh biệt Gunxarư (1966), Con tàu trắng (1969), Sếu đầu mùa (1975),
Con chó khoang chạy ven biển (1980)… Tác phẩm của Aitmatôp được dịch ra
trên một trăm thứ tiếng, có mặt ở hầu khắp mọi quốc gia. Núi sụp, Đoạn đầu đài
(1986) là một trong những tác phẩm cuối đời của Aitmatôp trở thành biểu tượng
cho những tác phẩm văn học thời cải tổ và càng củng cố hơn vị trí một nhà văn
hàng đầu của ông trong thế giới hiện đại.
Sự kiện chính trị tháng 8/1991 - công cuộc cải tổ đã làm cho Liên Xô sụp
đổ. Rất nhiều nhà văn Xô viết trong đó có Aitmatôp ngừng viết. Ông được cử
làm đại sứ của Liên Xô đóng tại Lucxămbua. Sau này là đại sứ đặc mệnh toàn
quyền. Năm 1994 ông giữ chức đại sứ Kưrơgưxtan tại Bỉ trong vòng ba năm.
Hơn hai mươi năm sau khi công cuộc cải tổ diễn ra ở Liên Xô, Aitmatôp xuất
hiện trở lại cùng với nhiều tác giả, tác phẩm xuất sắc của văn học Xô viết báo
trước một xu thế chuyển biến của lịch sử.
Đầu năm 2004, ông được nhận danh hiệu giáo sư danh dự của trường Đại
học Tổng hợp quốc gia Matxcơva. Aitmatôp được coi như là “tấm hộ chiếu tinh
thần” [21, 2] đưa đất nước Kirghidia tới toàn nhân loại. Ts. Aitmatôp sống mãi
trong tâm trí chúng ta với tư cách là một nhà văn, nhà tư tưởng, nhà tri thức, nhà
nhân đạo vĩ đại.
Năm 2008, Ts. Aitmatôp đã vĩnh viễn ra đi tại Đức để lại sự tiếc thương vô
hạn cho nhân loại. Ông mãi là tấm gương lao động mẫu mực cho mọi thế hệ.
Qua việc tìm hiểu về tác giả Ts. Aitmatôp cho ta thấy được vai trò, vị trí vô
cùng quan trọng và sự ảnh hưởng to lớn của Aitmatôp trên văn đàn thế giới.
1.1.3. Tác phẩm Người thầy đầu tiên
Tác phẩm ra đời trong hoàn cảnh nước Nga có nhiều sự biến đổi sâu
sắc. Nhà văn F.Abramôp đã nhận xét: “Ngày hôm nay người ta bàn luận về sự
thay đổi toàn bộ diện mạo của nước Nga nông thôn, vốn dĩ gắn bó chặt chẽ với
những giá trị tinh thần, đạo đức, thẩm mĩ của nhân dân” [7, 169].
Ra đời vào năm 1962, tác phẩm Người thầy đầu tiên đã gây được tiếng
vang lớn khi nhận được giải thưởng Lênin. Từ đó cho đến bây giờ, Người thầy
đầu tiên không ngừng làm rung động biết bao độc giả.
9
Thời điểm xảy ra câu chuyện là vào năm 1924 của thế kỉ XX. Tại làng
Kukurêu hẻo lánh thuộc Kưrơgưxtan, sau khi cách mạng tháng Mười Nga thành
công, thầy Đuysen một đoàn viên Cômxômôn được cử về làng để lập trường,
xóa nạn mù chữ cho nhiều trẻ em trong làng. Do đời sống đói khổ và hủ tục vẫn
đè nặng, đặc biệt là những kẻ giàu có không ủng hộ nên việc lập trường của
Đuysen gặp rất nhiều khó khăn, nhưng với nghị lực phi thường Đuysen đã xây
dựng lớp học và được bọn trẻ yêu mến. Antưnai - một cô gái mồ côi sống cùng
chú thím, là một người học trò lớn nhất lớp và là học sinh giỏi nhất. Thầy
Đuysen giành tình cảm đặc biệt cho cô bé học trò bất hạnh này.
Bà thím độc ác của Antưnai bán em làm vợ lẽ cho một ông nhà giàu.
Đuysen liều mình bảo vệ em rồi đưa em lên tỉnh học. Giờ phút chia tay giữa
mấy thầy trò thật cảm động. Thầy Đuysen hứa sẽ thay Antưnai chăm sóc hai cây
phong mà hai thầy trò đã cùng trồng với ước nguyện Antưnai sẽ lớn lên hạnh
phúc, thành đạt trong cuộc sống.
Chiến tranh nổ ra, thầy Đuysen tham gia quân đội đánh đuổi phát xít Đức
bảo vệ tổ quốc. Antưnai đã trở thành tiến sĩ triết học rồi được phong làm viện sĩ.
Lúc này, khi đã trưởng thành, Antưnai luôn nhớ về thầy Đuysen bằng những
tình cảm chân thành, đầy kính trọng. Không tìm lại được Đuysen, Antưnai lấy
chồng rồi có con.
Hòa bình lập lại, làng Kukurêu khai trương ngôi trường mới. Với tư cách là
người thành đạt nhất làng trên con đường khoa học, Antưnai được mời ngồi ghế
danh dự. Trong khi đó thì Đuysen, lúc này đã già, quay về làm người đưa thư.
Mọi người hồ hởi chúc tụng nhau, bình luận có vẻ giễu cợt tính ương bướng, đã
làm gì thì làm đến cùng của Đuysen. Antưnai thầm đau lòng và xấu hổ vì cách
đối xử của dân làng. Bà lặng lẽ quay trở lại Matxcơva và viết cho họa sĩ người
kể lại câu chuyện này, bức thư kể về vai trò và đóng góp to lớn của thầy Đuysen
đối với bản thân và dân làng. Bà đề nghị họa sĩ ủng hộ bà trong việc đề nghị dân
làng Kukurêu đặt tên cho trường mới kia là “Trường Đuysen”. Đuysen xứng
đáng với sự tôn vinh ấy bởi ông là người thầy đầu tiên của ngôi trường xiêu vẹo
(chữa từ chuồng ngựa bỏ hoang), nơi có hai cây phong biểu tượng cho sức sống,
sự vươn lên của con người.
Những ai đọc qua văn của Aitmatôp sẽ không thể nào quên được hình bóng
Người thầy đầu tiên với những rung động sâu sắc, và cả tấm lòng ân hận thấm
10
thía. Xuyên suốt toàn bộ sáng tác của Aitmatôp là lòng yêu thương con người,
tôn trọng nhân phẩm con người, là sự phấn đấu cho con người được sống trong
một xã hội nhân ái và hài hòa với tự nhiên.
Trong số nhiều tác phẩm của Aitmatôp được dựng thành phim phải kể đến
Người thầy đầu tiên - bộ phim dựa trên cuốn tiểu thuyết cùng tên của ông, dưới
bàn tay của đạo diễn Nga nổi tiếng, tài ba Andrei Konchalovski đã trở thành tác
phẩm điện ảnh lay động lòng người tại nhiều quốc gia trên thế giới.
1.2. Một số vấn đề lí luận
1.2.1. Hình tượng văn học
Trong văn học người nghệ sĩ sáng tạo ra tác phẩm là để nhận thức và cắt
nghĩa đời sống, thể hiện tư tưởng và tình cảm của mình, giúp con người thể
nghiệm ý vị của cuộc đời và lĩnh hội mối quan hệ có ý nghĩa muôn màu muôn
vẻ của bản thân và thế giới xung quanh. Nhưng khác với nhà khoa học, người
nghệ sĩ không diễn đạt những suy nghĩ, những tình cảm, trải nghiệm một cách
trừu tượng bằng những định lí, công thức… mà bằng hình tượng.
Hình tượng là “bằng cách làm sống lại một cách cụ thể và gợi cảm những
sự việc, những hiện tượng đáng làm ta suy nghĩ về tính cách và số phận, về tình
đời, tình người qua một chất liệu cụ thể” [10, 147].
Do đó, hình tượng văn học chính là “các khách thể đời sống được nghệ sĩ
tái hiện bằng tưởng tượng sáng tạo trong những tác phẩm nghệ thuật” [10,
147]. Giá trị trực quan độc lập là đặc điểm quan trọng của hình tượng văn học.
Bằng chất liệu cụ thể, nó làm cho ta có thể ngắm nghía, thưởng ngoạn, tưởng
tượng phong phú tùy theo cảm nhận. Đọc Chí phèo của Nam Cao mỗi lần nhắc
đến nhân vật Chí là lại gợi cho ta nhớ đến Chí Phèo vì cái mặt lằn dọc, lằn
ngang đầy những vết sẹo. Vì bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi, vì cách
uống của hắn, vì những cuộc rạch mặt ăn vạ, vì “mối tình” của hắn với Thị Nở,
vì nỗi buồn khi tỉnh rượu và cuộc trả thù đẫm máu. Như vậy bằng ngòi bút sắc
nhọn và trí tưởng tượng của mình Nam Cao đã mang đến cho người đọc những
cảm nhận đa chiều về nhân vật Chí. Hình tượng nhân vật tái hiện đời sống,
nhưng không phải sao chép y nguyên những hiện tượng có thật, mà là tái hiện có
chọn lọc, sáng tạo thông qua trí tưởng tượng và tài năng của nghệ sĩ, sao cho các
hình tượng truyền lại được ấn tượng sâu sắc, từng làm cho nghệ sĩ day dứt, trăn
trở, băn khoăn. Hình tượng nhân vật vừa có giá trị thể hiện những nét cụ thể, cá
11
biệt không lặp lại, vừa có khả năng khái quát, làm bộc lộ được bản chất của một
loại người hay một quá trình đời sống theo quan niệm của người nghệ sĩ. Hình
tượng nhân vật không phải phản ánh các thực tại của nó, mà thể hiện toàn bộ
quan niệm và cảm thụ sống động của chủ thể đối với thực tại. Người đọc không
chỉ thưởng thức “bức tranh” hiện thực, mà còn thưởng thức cả nét vẽ, sắc màu,
cả nụ cười, sự suy tư ẩn trong bức tranh ấy.
Cấu trúc của hình tượng văn học là sự thống nhất giữa các mặt đối lập: chủ
quan và khách quan, lí trí và tình cảm, cá biệt và khái quát, hiện thực và lí
tưởng, tạo hình và biểu hiện, hữu hình và vô hình. Cho nên hình tượng còn là
“một quan hệ xã hội – thẩm mĩ vô cùng phức tạp” [10, 148]. Thứ nhất, đó là
quan hệ giữa các yếu tố và chỉnh thể của đời sống được tái hiện qua hình tượng.
Thứ hai, còn là quan hệ giữa thế giới nghệ thuật với thực tại mà nó phản ánh.
Tóm lại, hình tượng văn học rất đa dạng được hiểu theo cách cảm, cách
nghĩ, cách suy luận của mỗi người. Thông qua hình tượng nhân vật nhà văn
phản ánh hiện thực sinh động, cụ thể nhất. Không những thế hình tượng nhân
vật còn chứa đựng tư tưởng, tình cảm của người viết đồng thời thể hiện tài năng
nghệ thuật độc đáo của nhà văn.
1.2.2. Nhân vật văn học
Văn học không thể thiếu nhân vật, vì đó chính là phương tiện cơ bản để nhà
văn khái quát hiện thực một cách hình tượng. Nhân vật văn học là “con người được
miêu tả trong tác phẩm văn học” [14, 277].
Theo giáo sư Phương Lựu trong giáo trình Lí luận văn học của trường Đại
học Sư phạm thì nhân vật được thể hiện dưới nhiều hình thức khác nhau, có thể
là những con người có tên: Sơn Tinh, AQ, Chí Phèo, Tào Tháo… hoặc không
tên như “thằng bán tơ ”, “một mụ nào” trong Truyện Kiều… có thể là những
con vật, đồ vật thậm chí nó không phải là người cụ thể mà chỉ là một hiện tượng
nổi bật trong tác phẩm. Chẳng hạn, thời gian là nhân vật chính trong sáng tác
của Sêkhôp, Dế mèn là nhân vật chính trong Dế mèn phiêu lưu kí của Tô Hoài,
đồng tiền là nhân vật chính trong Ơgiêni Grăngđê của Banzac…
Còn theo Từ điển văn học các tác giả lại định nghĩa: “Nhân vật là yếu tố cơ
bản nhất trong tác phẩm văn học, nó là tiêu điểm để bộc lộ chủ đề và tư tưởng
và đến lượt mình nó lại được các yếu tố có tính chất hình thức của tác phẩm tập
12
trung khắc họa. Nhân vật đó là nơi tập trung giá trị tư tưởng nghệ thuật của tác
phẩm văn học” [10, 1254].
“Nhân vật văn học là đơn vị nghệ thuật đầy tính ước lệ có nhiều dấu hiệu
để ta nhận ra, không thể đồng nhất nó với con người có thật trong cuộc sống”
[14, 278]. Ta có nhận ra nhân vật qua những cái tên cụ thể như Quan Công, Trư
Bát Giới, Zadich… hay qua dấu hiệu tiểu sử, nghề nghiệp, đặc điểm riêng, đặc
điểm tính cách nhưng xét cho cùng đều được đúc kết thành các “công thức” giới
thiệu nhân vật. Toàn bộ quan hệ về sau và kết thúc bi kịch của nhân vật đều gắn
với “công thức” ban đầu của nó.
“Nhân vật có thể được thể hiện bằng những hình thức khác nhau nhất. Đó
có thể là những con người được miêu tả đầy đặn cả ngoại hình lẫn nội tâm, có
tính cách, tiểu sử như thường thấy trong tác phẩm tự sự, kịch” [14, 277]. Đó có
thể là những con người thiếu hẳn những nét đó nhưng lại có tiếng nói giọng
điệu, cái nhìn như nhân vật người trần thuật, hoặc chỉ có cảm xúc, nỗi niềm, cảm
nhận như nhân vật trữ tình trong thơ trữ tình. Nhân vật văn học, khác với nhân
vật trong hội họa, điêu khắc, bộc lộ trong hành động và quá trình. Nó luôn hứa
hẹn những điều đã xảy ra, những điều chưa biết trong quá trình giao tiếp, nhân
vật văn học mang tính chất hồi cố mỗi bước phát triển đều làm nhớ lại công thức
nhận biết ban đầu nhưng không bao giờ bỏ quên hay xa rời cái chuẩn ban đầu.
Nhân vật văn học là phương tiện khái quát hiện thực nên chức năng cơ bản
của nhân vật văn học là khái quát tính cách của con người. Do tính cách là một
hiện tượng xã hội lịch sử nên chức năng khái quát tính cách của nhân vật văn
học cũng mang tính lịch sử.
“Nhân vật văn học được miêu tả qua các biến cố, xung đột, mâu thuẫn và
mọi chi tiết các loại” [10, 236]. Đó là mâu thuẫn nội tâm của nhân vật, mâu
thuẫn giữa nhân vật này với nhân vật kia, giữa tuyến nhân vật này với tuyến
nhân vật khác. Cho nên nhân vật luôn gắn liền với cốt truyện. Nhờ được miêu tả
qua xung đột, mâu thuẫn, nên khác với hình tượng hội họa và điêu khắc, nhân
vật văn học là một chỉnh thể vận động, có tính chất bộc lộ dần trong không gian,
thời gian, mang tính chất quá trình.
Nhân vật văn học là hiện tượng hết sức đa dạng. Các nhân vật thành công
thường là những sáng tạo độc đáo không lặp lại. Để chiếm lĩnh các nhân vật văn
học đa dạng cần tìm hiểu các phương tiện loại hình của chúng. Nhìn từ nhiều
13
góc độ khác nhau có thể chia nhân vật văn học thành nhiều kiểu loại khác nhau.
Dựa vào ý thức hệ ta có nhân vật chính diện, nhân vật phản diện. Dựa vào kiểu
cấu trúc có nhân vật chức năng, nhân vật loại hình, nhân vật tính cách, nhân vật
tư tưởng.
Như vậy, nhân vật văn học là hình thức khái quát đời sống cho nên khi đọc
tác phẩm cần phải tìm hiểu chi tiết nội dung đời sống và nội dung tư tưởng thể
hiện trong nhân vật hay nói cách khác, nhân vật là hình thức văn học để phản
ánh hiện thực. Hình thức ấy rất đa dạng và thể hiện các khía cạnh vô cùng phong
phú của cuộc sống. Qua nhân vật mà nhà văn, nhà thơ miêu tả trong tác phẩm để
thể hiện quan điểm thẩm mĩ, cái nhìn khách quan của nhà văn về cuộc sống, về
con người.
1.2.3. Nghệ thuật xây dựng hình tượng nhân vật
Một trong những yếu tố quan trọng làm nên sự thành công của tác phẩm
phải kể đến tài năng nghệ thuật xây dựng hình tượng nhân vật của nhà văn.
Nghệ thuật xây dựng hình tượng nhân vật hay chính là các phương thức, phương
tiện và biện pháp thể hiện nhân vật. Nhân vật văn học chỉ xuất hiện qua sự trần
thuật, miêu tả bằng phương tiện nghệ thuật. Các phương thức thể hiện nhân vật
cũng hết sức đa dạng.
Trước hết, nhân vật được miêu tả bằng chi tiết. Đó là những biểu hiện mọi
mặt của con người mà người ta có thể căn cứ để cảm biết về nó. Văn học “dùng
chi tiết để miêu tả chân dung, ngoại hình, tả hành động, tâm trạng, thể hiện
những quá trình nội tâm” [14, 291]. Không chỉ vậy, “nhân vật văn học còn được
thể hiện qua mâu thuẫn, xung đột, sự kiện. Các mâu thuẫn, xung đột bao giờ
cũng có tác dụng làm nhân vật bộc lộ cái phần bản chất sâu kín nhất của nó”
[14, 291]. Trong Lão hà tiện của Môlie, nhân vật Acpagông khi bị mất tráp vàng
ông ta như một gã điên loạn đòi tra khảo tất cả mọi người, đòi treo cổ thiên hạ
thậm chí trong cơn điên loạn ông ta còn muốn treo cổ mình điều này bộc lộ rõ
bản chất của ông ta tham lam, hám vàng... Qua sự kiện gặp gỡ giữa nhân vật
Xôcôlôp và cậu bé Vanhiuka trong Số phận con người của M.Sôlôkhôp bộc lộ
tình yêu thương, lòng nhân đạo sâu sắc…
Đặc biệt nhân vật thường bộc lộ mình nhiều nhất qua việc làm, hành động,
ý nghĩ. Chẳng hạn, trong Truyện Kiều của Nguyễn Du hành động bán mình
chuộc cha và em của Kiều thể hiện Kiều là một người con ngoan hiếu thảo giàu
14
đức hi sinh. Hoặc trong Người thầy đầu tiên của Aitmatôp hành động cứu
Antưnai của thầy Đuysen khi cô bị bà thím độc ác bán cho gã đàn ông giàu có
thể hiện thầy Đuysen là người giàu tình yêu thương, quan tâm đến học trò. Nhân
vật có thể được miêu tả một cách trực tiếp, nhưng cũng có thể miêu tả gián tiếp
qua sự cảm nhận của mọi người xung quanh đối với nhân vật, môi trường mà
nhân vật đang sống.
Nhân vật còn được thể hiện bằng các phương tiện kết cấu, bằng các phương
tiện ngôn ngữ, bằng các phương thức miêu tả riêng của thể loại. Sự thể hiện
“nhân vật văn học bao giờ cũng nhằm khái quát một nội dung đời sống xã hội
và một quan niệm sâu sắc, một cảm hứng tình điệu tha thiết với cuộc đời” [14,
291]. Vì vậy sự thể hiện của nhân vật phải xem xét trong sự phù hợp với nội
dung nhân vật, đồng thời phù hợp với kiểu loại nhân vật. Phương thức, biện
pháp thể hiện đối với nhân vật chính, nhân vật phụ, nhân vật chính diện và nhân
vật phản diện không thể giống nhau. Yêu cầu thể hiện của nhân vật “mặt nạ”,
nhân vật loại hình, nhân vật tính cách, nhân vật tư tưởng cũng mối lúc một khác.
Ngôn ngữ nhân vật cũng rất quan trọng, nó là biện pháp miêu tả tâm lí, xuất hiện
như là một yếu tố của quá trình tâm lí nhân vật. Nhà văn không chỉ khai thác nội
dung ý nghĩ lời nói mà còn khai thác cả cảm giác đạo đức đối với lời nói.
Không gian nghệ thuật và thời gian nghệ thuật cũng đóng vai trò rất quan
trọng trong việc xây dựng hình tượng nhân vật, bởi lẽ nhà văn đặt nhân vật của
mình vào những hoàn cảnh không gian, thời gian khác nhau để nhân vật bộc lộ
bản chất, tính cách rõ nét nhất, trung thực nhất. Không gian, thời gian nghệ thuật
là hình thức nghệ thuật, thể hiện phương thức tồn tại và triển khai của thế giới
nhân vật.
Tóm lại, nhân vật chính là phương tiện để nhà văn phản ánh hiện thực cuộc
sống. Hiện thực đó rất phong phú đa dạng với muôn mặt đời thường do đó việc
xây dựng lên một hình tượng nhân vật để có thể phản ánh được mọi khía cạnh
cuộc sống là vô cùng phức tạp. Nhà văn xây dựng hình tượng nhân vật thông
qua một số đặc điểm chính như: diện mạo, hành động, ngôn ngữ, không gian,
thời gian nghệ thuật…Thông qua đó thể hiện quan niệm nhân sinh sâu sắc.
Tiểu kết:
Đầu thế kỉ XX Xô viết trải qua rất nhiều cuộc chiến tranh thảm khốc và
đang bắt tay vào xây dựng chế độ nhà nước mới. Văn học cũng chịu những sự
15
- Xem thêm -