BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
UBND TỈNH PHÚ THỌ
TRƯỜNG ĐẠI HỌC HÙNG VƯƠNG
TRẦN VĂN LONG
TỰ SỰ TRONG BÚT MÁU CỦA VŨ HẠNH
LUẬN VĂN THẠC SĨ
Chuyên ngành: Lý luận văn học
Phú Thọ, năm 2021
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
UBND TỈNH PHÚ THỌ
TRƯỜNG ĐẠI HỌC HÙNG VƯƠNG
TRẦN VĂN LONG
TỰ SỰ TRONG BÚT MÁU CỦA VŨ HẠNH
LUẬN VĂN THẠC SĨ
Chuyên ngành: Lý luận văn học
Mã số: 8 22 01 20
Người hướng dẫn khoa học: TS. Nguyễn Xuân Huy
Phú Thọ, năm 2021
i
LỜI CAM ĐOAN
- Tác giả luận văn xin cam đoan, luận văn: Tự sự trong bút máu của
Vũ Hạnh.
- Những tài liệu trích dẫn trong luận văn là trung thực.
- Kết quả nghiên cứu này không trùng với bất cứ công trình nghiên cứu
nào trƣớc đây.
- Tôi xin chịu trách nhiệm về lời cam đoan của mình.
Phú Thọ, tháng 01 năm 2021
Học viên
Trần Văn Long
ii
LỜI CẢM ƠN
Tôi xin chân thành cảm ơn sự quan tâm, giúp đỡ của tập thể thầy cô
khoa Khoa học xã hội và Văn hóa Du lịch,; các thầy cô đã tham gia giảng dạy
lớp Cao học K4b - Lí luận văn học, Trƣờng Đại học Hùng Vƣơng.
Tôi xin bày tỏ lòng biết ơn Lãnh đạo Trƣờng Đại học Hùng Vƣơng;
Ban giám hiệu trƣờng THCS Xuân Huy - Huyện Lâm Thao - Tỉnh Phú Thọ
đã nhiệt tình giúp đỡ, tạo mọi điều kiện cho tôi đƣợc tham gia học tập, nghiên
cứu và hoàn thành luận văn này.
Đặc biệt, tôi xin cảm ơn sự quan tâm sâu sắc của Tiến sĩ Nguyễn Xuân
Huy đã tận tình hƣớng dẫn, chỉ bảo tôi trong suốt quá trình học tập, nghiên
cứu để hoàn thiện công trình này.
Cuối cùng, tôi xin gửi lời cảm ơn đến gia đình cùng các đồng nghiệp,
đồng khóa đã động viên, giúp đỡ tôi trong suốt quá trình học tập và nghiên
cứu khoa học.
Phú Thọ, tháng 01 năm 2021
Học viên
Trần Văn Long
iii
MỤC LỤC
LỜI CAM ĐOAN .............................................................................................. i
LỜI CẢM ƠN ................................................................................................... ii
MỤC LỤC ........................................................................................................ iii
Phần I: MỞ ĐẦU .............................................................................................. 1
1.1. Tính cấp thiết của đề tài nghiên cứu .......................................................... 1
1.2. Tổng quan vấn đề nghiên cứu .................................................................... 3
1.3. Mục tiêu và nhiệm vụ nghiên cứu .............................................................. 9
1.4. Đối tƣợng và phạm vi nghiên cứu.............................................................. 9
1.5. Phƣơng pháp nghiên cứu.......................................................................... 10
1.6. Cấu trúc của luận văn ............................................................................... 11
Phần II: NỘI DUNG ....................................................................................... 12
CHƢƠNG 1: TỰ SỰ HỌC VÀ TỰ SỰ TRONG BÚT MÁU CỦA VŨ
HẠNH ............................................................................................................. 12
1.1. Khái lƣợc về tự sự học ............................................................................. 12
1.1.1. Khái niệm tự sự và tự sự học ................................................................ 12
1.1.2. Đặc trƣng của tự sự học ........................................................................ 16
1.1.3. Cấu trúc tự sự ........................................................................................ 18
1.2. Tự sự trong truyện ngắn ........................................................................... 20
1.2.1. Ngƣời kể chuyện và điểm nhìn tự sự .................................................... 20
1.2.2. Diễn ngôn nghệ thuật và giọng điệu tự sự ............................................ 22
1.3. Bút máu của Vũ Hạnh t góc nhìn tự sự học ........................................... 28
1.3.1. Cuộc đời và văn nghiệp của Vũ Hạnh .................................................. 28
1.3.2. Quan niệm văn chƣơng của Vũ Hạnh ................................................... 29
1.3.3. Đổi mới nghệ thuật tự sự - một n lực trong Bút máu của Vũ Hạnh ... 31
Chƣơng 2: KẾT CẤU TỰ SỰ TRONG BÚT MÁU CỦA VŨ HẠNH ......... 35
2.1. Tổ chức tự sự - sự kiện............................................................................. 35
2.2. Nhân vật tự sự .......................................................................................... 37
iv
2.3. Điểm nhìn tự sự ........................................................................................ 41
2.3.1. Điểm nhìn bên ngoài ............................................................................. 42
2.3.2. Điểm nhìn bên trong.............................................................................. 49
2.4. Cốt truyện trong Bút máu ......................................................................... 51
2.4.1. Tự sự tuyến tính .................................................................................... 51
2.4.2. Tự sự với cốt truyện đảo tuyến ............................................................. 56
Chƣơng 3: GIỌNG ĐIỆU TRẦN THUẬT TRONG BÚT MÁU .................. 60
3.1. Ngƣời kể chuyện trong tập Bút máu ........................................................ 60
3.2. Điểm nhìn trần thuật trong Bút máu ........................................................ 63
3.3. Diễn ngôn tự sự ........................................................................................ 67
3.4. Giọng điệu tự sự ....................................................................................... 73
3.4.1. Giọng điệu tâm tình, chân thật .............................................................. 74
3.4.2. Giọng điệu triết lí, chiêm nghiệm ......................................................... 75
3.4.3. Giọng ngợi ca hào sảng ......................................................................... 78
Phần III: KẾT LUẬN ...................................................................................... 81
TÀI LIỆU THAM KHẢO ............................................................................... 83
v
DANH MỤC CÁC CHỮ VIẾT TẮT
Stt
Chữ viết tắt
Nội dung
1.
CATP
Công an thành phố
2.
CTV
Cộng tác viên
3.
GD
Giáo dục
4.
GS
Giáo sƣ
5.
NXB
Nhà xuất bản
6.
TS
Tiến sĩ
1
Phần I: MỞ ĐẦU
1.1. Tính cấp thiết của đề tài nghiên cứu
Văn học Việt Nam trong những năm đấu tranh chống giặc ngoại xâm,
chống Mỹ cứu nƣớc đã phản ánh công cuộc đấu tranh oai hùng của dân tộc ta
trƣớc kẻ thù hùng mạnh. Chiến tranh đã để lại nhiều thƣơng đau, mất mát và
cũng đƣợc hàng loạt các nhà văn phản ánh trong các tác phẩm sáng tác của
mình. Hiện thực về cuộc chiến với bi kịch, hi sinh đã hằn sâu trên trang giấy
và trong lòng của những con ngƣời bƣớc qua cuộc chiến. Vì thế, những ngƣời
cầm bút trong thời kỳ kháng chiến này vẫn phải giữ tinh thần thép, cùng trái
tim nhiệt thành lửa cách mạng để giữ vững lập trƣờng, tƣ duy nghệ thuật, về
cách nhìn nhận, phản ánh hiện thực cuộc chiến, quan niệm nghệ thuật về con
ngƣời và các vấn đề thể tài văn học. Đặc biệt, với thể loại văn xuôi, những
cách tân, đổi mới không ng ng đƣợc các nhà văn vận dụng để chuyển tải tâm
tƣ, tình cảm. Đặc biệt, yếu tố tự sự vốn đóng vai trò quan trọng trong văn
xuôi, nay càng đƣợc khai thác theo nhiều chiều hƣớng, đa dạng, phong phú.
Lý luận về tự sự học cũng đang dần lớn mạnh và đƣợc các nhà nghiên cứu
nƣớc ta quan tâm. Do đó, đi sâu nghiên cứu tác phẩm văn học dƣới góc nhìn
tự sự chính là góp phần vào việc bồi đắp sự toàn vẹn của lĩnh vực nghiên cứu,
phê bình văn chƣơng nƣớc ta.
Vũ Hạnh đƣợc xem là một gƣơng mặt nổi bật và có đóng góp nhiều
trong việc bảo vệ và giữ gìn văn hóa dân tộc và tuyên truyền văn hóa trong
suốt giai đoạn văn học sử 1954-1975. Ông là thế hệ nhà văn trƣởng thành
trƣớc 1975 với tác phẩm Bút máu - đƣợc viết vào tháng 12-1958, xem nhƣ
một Tuyên ngôn về văn chƣơng nghệ thuật, góp phần lên tiếng phê phán, kết
án lũ văn nô bồi bút, vì hƣ danh, tƣ lợi mà phản bội đồng bào, dân tộc... Cốt
truyện giản dị, lựa chọn đề tài nhân văn, nhƣng cách kể, ngôn t diễn đạt thì
đạt tới tài nghệ cao, trong đó có bút pháp tự sự đƣợc xem là một đặc sắc của
Vũ Hạnh. Tác phẩm cuốn hút ngƣời đọc bởi hình ảnh tráng lệ, lời văn hàm
2
súc, và trong t ng chi tiết truyện đều nảy ra triết lý sâu sắc. Bút máu đƣợc
đăng trên báo Thống Nhất xuất bản ở Hà Nội. Về sau, Bút máu đƣợc Vũ Hạnh
lấy làm tựa cho tập truyện ngắn vô cùng độc đáo của mình gồm mƣời hai
truyện ngắn. Các truyện ngắn trong tập Bút máu mang tính cổ sử với những
dấu ấn về con ngƣời, cách đối nhân xử thế, và vẻ đẹp con ngƣời trung đại với
màu sắc huyền ảo, kì lạ. Tập truyện của ông phản ánh nhiều khía cạnh, để lại
dấu ấn trong lòng bạn đọc trong và ngoài nƣớc. Ngoài ra, nhà văn còn thông
qua truyện ngắn Bút máu – sáng tác nổi bật nhất trong tập truyện để truyền tải
thông điệp cụ thể về trách nhiệm của ngƣời ngƣời cầm bút, nếu không phân
định rõ sự thật trắng đen mà phóng bút viết chỉ theo cảm quan cá nhân thì dễ
hại đời, hại ngƣời. Điều này vẫn đúng tại thời điểm hiện tại, khi ngòi bút còn
có phần tự do ngôn luận. Tác giả càng khẳng định ngƣời cầm bút dù tài năng
cũng phải trau dồi đạo đức, sự nhanh nhạy hoàn cảnh và thấu suốt trắng đen.
Ngƣời đọc có thể tìm thấy trong truyện ngắn Vũ Hạnh tình ngƣời sâu lắng,
n i niềm trăn trở trƣớc những vấn đề về con ngƣời và cuộc đời, những điểm
chung và riêng so với các cây bút cùng thời. Với những giá trị đóng góp sâu
sắc cho văn học đƣơng thời, thế nhƣng, nghiên cứu về Vũ Hạnh cũng nhƣ tập
Bút máu thực sự chƣa tƣơng xứng với đóng góp, chỉ có vài bài viết ngắn trên
phƣơng diện cá nhân của một số độc giả. Vì lẽ đó, chọn nghiên cứu tập Bút
máu của Vũ Hạnh là góp phần khám phá những nét riêng trong cái chung
tổng thể của văn xuôi Việt Nam thời kháng chiến cứu nƣớc. Với nguyện vọng
thực hiện một công trình nghiên cứu khoa học nhằm giúp độc giả có những
định hƣớng nhất định khi tiếp cận với các tác phẩm văn học kháng chiến, với
các yếu tố tự sự của thể loại truyện ngắn, ngƣời viết chọn cách bắt đầu con
đƣờng nghiên cứu khoa học của mình với công việc tìm hiểu truyện ngắn
dƣới góc nhìn tự sự. Đề tài “Tự sự trong tập bút máu của Vũ Hạnh” là một
lựa chọn phù hợp. Đây là bƣớc đi đầu tiên để ngƣời viết dần tiếp cận đến yếu
tố tự sự của nền văn xuôi Việt Nam đƣơng đại.
3
1.2. Tổng quan vấn đề nghiên cứu
Vũ Hạnh là một tác giả đã nhận đƣợc nhiều ý kiến đánh giá của độc giả
và các nhà nghiên cứu. Đã có nhiều nhà nghiên cứu tìm hiểu về phong cách
sáng tác, cuộc đời và sự nghiệp của nhà văn, cũng nhƣ phân tích sơ nét về các
tác phẩm của ông ở các khía cạnh khác nhau. Nhìn vào số lần tái bản của tập
Bút máu, chúng ta cũng thấy đƣợc sức hấp dẫn t tác phẩm của Vũ Hạnh với
công chúng độc giả. Có thể thấy, hầu hết các nhà nghiên cứu đi vào khẳng
định vị trí quan trọng của tác phẩm Vũ Hạnh trong đời sống văn học đƣơng
đại. Tuy các tác phẩm của Vũ Hạnh đƣợc đánh giá rất cao t phía các nhà
nghiên cứu phê bình và độc giả, thế nhƣng, số lƣợng bài viết, bài nghiên cứu,
phân tích chính thống về mảnh đất văn chƣơng của Vũ Hạnh nói chung và tập
Bút máu nói riêng lại khá khiêm tốn, chƣa tƣơng xứng với giá trị tác phẩm
của ông. Dƣới đây, chúng tôi sẽ điểm qua một số bài viết, luận văn viết về Vũ
Hạnh và tập truyện ngắn Bút máu.
+ Các nghiên cứu chung về cuộc đời, sự nghiệp, quan niệm sống, tuyên
ngôn nghệ thuật của Vũ Hạnh:
Trong bài báo “Một vài kỷ niệm về nhà văn Vũ Hạnh” đăng trên báo Đại
đoàn kết (số 12/2015), tác giả Nguyễn Thị Hồng Ngát đã ghi chép lại quan
niệm nghệ thuật và cách sống hi sinh thầm lặng của Vũ Hạnh bắt nguồn t
việc trƣởng thành t cuộc chiến tranh khốc liệt của dân tộc: “Tôi sống hết
mình, làm việc hết mình. Tôi chưa bao giờ đòi hỏi hay thắc mắc gì. So với
bao người đã mất, đã hy sinh thầm lặng ở trên rừng, ở chiến trường mà họ
cũng đâu có đòi hỏi gì. Mình được sống như vầy, được làm việc như vầy là
sung sướng và hạnh phúc lắm rồi.” [58, 8]. Quan điểm sống của Vũ Hạnh
xuất phát t chất liệu đời sống phong phú, gắn liền với cuộc sống bình dị của
nhân dân nên văn chƣơng của ông cũng luôn gần gũi với đời sống và con
ngƣời. Thật vậy, Vũ Hạnh đã dùng chất trữ tình, mộc mạc, ngôn t giản dị, rất
đời để cất lên tiếng nói, gửi gắm trong t ng nhân vật. Trong sáng tác của ông,
4
độc giả luôn cảm nhận đƣợc n i buồn khắc khoải, n i xót thƣơng cho t ng
phận ngƣời, khi là ngƣời lính, khi lại là ngƣời phụ nữ, ngƣời nông dân. Viết
về Vũ Hạnh, độc giả thƣờng bắt gặp những lời ca ngợi “sự dũng cảm, tài hoa
mà ẩn dấu dƣới vẻ khiêm nhƣờng, lặng lẽ” [58, 8] của tác giả Nguyễn Thị
Hồng Ngát). Thế nhƣng, đó không phải là ngợi ca sáo r ng mà đi cùng với
những giai thoại cuộc đời Vũ Hạnh gắn liền với sự khiêm nhƣờng, kín đáo,
lặng lẽ. “Vũ Hạnh - Bút máu giữa lòng Sài Gòn” (www.vuonvan.com,
12/2017) đƣợc coi là bài viết đầy đủ nhất về cuộc đời và sự nghiệp sáng tác,
tuyên ngôn nghệ thuật của Vũ Hạnh do tác giả Nguyễn Thanh - Nguyên Tổng
Thơ ký Hội Văn nghệ Giải phóng TP. Cần Thơ trình bày. Trong bài viết, tác
giả đi t khái quát lý lịch trích ngang của Vũ Hạnh cùng sự nghiệp sáng tác,
liệt kê hàng loạt các tác phẩm của Vũ Hạnh trong suốt chiều dài hoạt động
văn nghệ và cách mạng. Trong bài viết này, tác giả Nguyễn Thanh cũng viết
về chủ đề tƣ tƣởng trong các tác phẩm của Vũ Hạnh: “Chủ đề tư tưởng như
một sợi chỉ đỏ xuyên thấu trong hầu hết các bài viết trên báo và tác phẩm của
nhà văn Vũ Hạnh luôn hàm chứa một tình tự nồng ấm đối với đất nước quê
hương và tấm lòng thiết tha được gìn giữ hồn cốt văn hóa dân tộc. Theo tác
giả, người sáng tác văn học có nhiệm vụ phục vụ bạn đọc, luôn bênh vực lẽ
phải chính nghĩa và phải đứng về phía quần chúng. Do vậy, nhà văn chịu
trách nhiệm ý nghĩa của từng câu văn, từng đoạn văn trong sáng tác của
mình giống như vai trò của một người thầy thuốc có lương tâm khi kê tên
thuốc trên toa cho người bệnh. Nói rộng ra là văn chương, nghệ thuật phải
phục vụ cho đời sống con người (l’Art pour la vie) như nhà văn Pháp Romain
Rolland chủ trương mà không phải nghệ thuật phục vụ cho nghệ thuật (l’Art
pour l’art)…” [67]. T đó, tác giả cũng tập trung gợi mở về địa hạt phê bình
văn học của Vũ Hạnh mà trong các bài viết khác, nhiều tác giả chƣa khai thác
đƣợc: “Về phê bình văn học, tập trung lại những bài viết đăng trên báo :
Bách khoa, Tin Văn, Mai…như: Đọc lại Truyện Kiều, Tìm hiểu văn nghệ, nhà
5
văn Vũ Hạnh trình bày quan điểm sáng tác đúng đắn của cách mạng, từ đó
phê phán những hiện tượng sai trái, tiêu cực trong bộ phận văn học vùng tạm
chiếm Sài Gòn.”. Tác giả Nguyễn Thanh còn khái quát chung về bút pháp
nghệ thuật của Vũ Hạnh là “tinh tế điêu luyện, văn phong trong sáng, giàu
hình ảnh và mang tính ẩn dụ, cộng với lập trường kiên định của một nhà văn
có lương tâm, Vũ Hạnh hình thành được những tác phẩm quý báu như chất
ngọc tài sản vô giá của dân tộc.”. T đó, tác giả Nguyễn Thanh ghi chép lại
một số nhận định của các nhà nghiên cứu khác để độc giả có cái nhìn rõ hơn
về Vũ Hạnh cũng nhƣ phong cách sáng tác của nhà văn: “GS.TS Mai Quốc
Liên đã nhận xét: “Vũ Hạnh đi dạy học tự kiếm sống, trở thành một cây bút
đặc sắc trên văn đàn nhiều phe phái, trường phái của Sài Gòn lúc bấy giờ”.
GS. Trần Hữu Tá cũng nhận định sâu sắc về tác giả Bút máu: “Vũ Hạnh là
một trong những cây bút nổi tiếng đã góp phần tích cực vào cuộc đấu tranh
chống lại những âm mưu, thủ đoạn của chủ nghĩa đế quốc Mỹ trong lĩnh vực
văn hóa tư tưởng. Như vậy, ta có thể nói, qua cuộc đời đấu tranh không mệt
mỏi cho nền văn hóa dân tộc, nhà văn Vũ Hạnh xứng đáng là một khuôn mặt
văn học chân chính, một ngòi bút máu khả kính vùng tạm chiếm giữa lòng Sài
Gòn”. [67]
Tuyên ngôn nghệ thuật Bút máu của Vũ Hạnh luôn đƣợc các nhà phê
bình quan tâm mổ xẻ, phân tích. Trong bài viết “Tuyên ngôn văn chương
không chỉ của một thời” của tác giả Phan Hoàng đăng trên báo Công an
nhân dân (số 21/2015), tác giả đã nhận định về tuyên ngôn nghệ thuật của Vũ
Hạnh như sau: “Ta từng bảo cháu ngòi bút không phải không có oan khiên.
Lưỡi gươm tuy ác nhưng mà trách nhiệm rõ ràng, lỗi lầm tác hại cũng trong
giới hạn. Mượn sự huyễn hoặc của văn chương mà gây điều thiệt hại cho con
người, tội ác của kẻ cầm bút xưa nay kể biết là bao, nhưng chẳng qua mờ mịt
hư ảo nên không thấy rõ hay không muốn rõ mà thôi.” (trích truyện ngắn Bút
máu)… “Đó cũng chính là tuyên ngôn văn chương mà suốt cuộc đời nhà văn
6
Vũ Hạnh đã theo đuổi. Hơn nửa thế kỷ trôi qua, đất nước đã hoà bình thống
nhất, nhưng tuyên ngôn ấy vẫn mang tính thời sự, khi hôm nay vẫn có những
người dùng chức trách nhà văn của mình để mưu cầu danh lợi một cách bất
chính, trái với luân thường đạo lý, hoặc tham quyền cố vị, trù dập người trẻ;
dùng ngòi bút ngoa ngôn của mình để hãm hại người lương thiện hoặc đồng
loã với cái xấu cái ác, làm nô lệ cho đồng tiền. Những người nhân danh nhà
văn nhưng thiếu nhân cách ấy quên rằng, tuy có một số ít kẻ hùa theo họ, chia
sẻ quyền lợi với họ, tâng bốc họ, nhưng họ không qua mắt được số đông
những đồng nghiệp và con người có lương tri, họ không qua mắt được chính
lương tâm mình, và nhất định họ không thoát được luật nhân quả như nhân
vật Lương Sinh trong (Bút máu) phải nhận lãnh.” Tuyên ngôn viết ra khi ông
mới ở tuổi 30 và trong một bối cảnh đặc biệt của đất nƣớc, nhƣng nhà báo
Phan Hoàng đã khẳng định “nó mãi còn sức sống bền lâu và là lời cảnh tỉnh
cho người cầm bút mọi thế hệ, nhất là đối với những bạn trẻ mới bước vào
con đường văn chương. Tuyên ngôn văn chương của một thời sẽ còn sức nặng
đối với nhiều thời!” [43]. Hay trong bài viết “Nhà văn Vũ Hạnh - Chàng trai
tuổi 90”, nhà báo Long Vân cũng viết về tuyên ngôn nghệ thuật của Vũ
Hạnh: “Nhà văn Vũ Hạnh điềm đạm, nho nhã, giản dị nên dù là CTV lớn của
báo CATP nhưng vẫn chan hòa, ân cần với từng nhân viên, phóng viên của
báo. Ông sống có nhân cách, không vồ vập lợi danh, không hạ mình để đánh
đổi địa vị. Ông là nhân sĩ được lãnh đạo cao nhất của đất nước nhiều thời kỳ
tôn trọng cũng vì cái tài, cái tâm và nhân cách xứng tầm với một nhà văn lớn
như thế. Không thể nói hết được sự nghiệp hơn 60 năm của một nhà văn yêu
nước đã chọn văn học làm vũ khí đấu tranh, không thể kể hết những đoạn
trường của một chiến sĩ cách mạng hoạt động âm thầm trong lòng địch suốt
mấy mươi năm và 5 lần bị đày đọa trong lao tù; không thể liệt kê, phân tích
đầy đủ những giá trị tiềm tàng trong khối tác phẩm đồ sộ thuộc nhiều thể loại
của ông...” (báo CATP, số 2/2015) [78]. Chính những bài viết ngắn nhƣ thế
7
đã phần nào cũng giúp chúng ta nhận ra sự nghiệp văn chƣơng của Vũ Hạnh
cùng với tuyên ngôn nghệ thuật mà ông luôn trung thành trong suốt sự nghiệp
sáng tác.
+ Các bài viết về tập Bút máu và các sáng tác cụ thể của Vũ Hạnh:
Về sáng tác của Vũ Hạnh, chƣa có nhiều công trình nghiên cứu một cách
toàn diện và có hệ thống. Đa số các nghiên cứu về sáng tác của Vũ Hạnh đa
phần là những bài viết, tiểu luận, bài giới thiệu ngắn với số lƣợng hạn chế.
Viết và nghiên cứu về tập Bút máu của tác giả này, có bài viết “Nhà văn
Vũ Hạnh - đi qua thời "Bút máu" (Trần Mạnh Hảo, Báo Tiền Phong, số 406/10/2002,). Trong bài viết này, tác giả Mạnh Hảo đã liệt kê và khái quát lại
hành trình sáng tác truyện ngắn của Vũ Hạnh: “Đóng góp lớn nhất của Vũ
Hạnh cho văn học Việt Nam phải kể đến trước tiên là truyện ngắn. Ở thể loại
này, Vũ Hạnh đã “tới”, đã thật hay từ truyện Bút máu viết ở Sài Gòn năm
1958. Truyện ngắn này là một tuyên ngôn văn nghệ viết với nghệ thuật bậc
thầy. Nay giở ra đọc lại, tôi vẫn còn kinh ngạc bởi bút pháp dung dị, ngôn
ngữ trần trụi, nhân vật có mà không có, tình huống truyện nửa hư nửa thực,
bi đấy mà hài cũng đấy, tịnh không thấy tư tưởng nào mà không chỗ nào
không có tư tưởng. Nhân vật Lương Sinh - gã văn sĩ xu thời, viết vì danh lợi,
vì ăn lộc của kẻ quyền quý kia ở thời nào mà chẳng có. Ngòi bút văn nô, bồi
bút, nịnh thần kia càng viết thì vua quan càng béo húp, dân chúng càng gầy
xơ…. Những tập truyện ngắn Bút máu, Chất ngọc, Vượt thác, Người chồng
thời đại… nhìn chung là những tập truyện ngắn hay của Vũ Hạnh. Ngoài
thành công lớn về truyện ngắn, phê bình khảo luận cũng là một đóng góp
đáng kể của Vũ Hạnh cho nền văn học Việt Nam như Đọc lại Truyện Kiều,
Tìm hiểu văn nghệ, Cha mẹ bơ vơ… Ông có cách bình Kiều rất riêng và rất
hay, có thể gọi ông là một nhà Kiều học độc đáo..” [40] Trong bài viết này,
tác giả còn viết về việc tuổi thơ cơ cực, bất hạnh đã tôi luyện cho Vũ Hạnh sự
rắn rỏi, nhẫn nhịn, hi sinh thầm lặng trong cách sống và quyện vào ngòi bút
8
khiến nhân vật, ngôn t cũng đƣợm nét buồn: “Có nhà văn viết về nỗi cô đơn,
nỗi bơ vơ mà người đọc vẫn quyết không thấy một mảy may cô đơn hay bơ vơ
nào cả. Ngược lại, kiểu người như Vũ Hạnh, bị nỗi cô đơn hút hồn từ tấm bé,
dẫu có viết về cái sum vầy, cái đông vui, người đọc vẫn cứ thấy hơi hám của
bơ vơ ám ảnh. Hãy đọc những trang văn Vũ Hạnh mà xem, nhân vật đang vui
đấy, hồ hởi giữa nhân quần xã hội đấy mà sao cứ trơ ra một thân một mình
thui thủi sống, thui thủi chết. Tâm hồn của Vũ Hạnh trên các trang văn hầu
như là một đứa trẻ luôn tìm cách chạy trốn sự mồ côi để mắc vào lưới bơ vơ
suốt cuộc đời…” [40].
Vũ Hạnh đã t ng khẳng định “Bút máu được viết theo lối cổ kính, vào
năm 1958, như một tuyên ngôn đối với chính mình, đồng thời để phản ứng lại
đội ngũ bồi bút đông đảo thời ấy, tôi mượn tên anh Vũ Hạnh để làm bút hiệu đó là người bạn đồng hương, vừa là bạn tù, đồng thời là một chiến sĩ tuyệt
vời - để tăng thêm phần trách nhiệm của mình đối với ngòi bút.” (Lời giới
thiệu tác phẩm Chất ngọc) [10,]. Thật vậy, “truyện ngắn Bút máu viết tháng
12-1958, như một Tuyên ngôn về Nghệ thuật đậm đặc chất của Vũ Hạnh”.
Theo tác giả Triệu Xuân trong bài “Viết rất ngắn về truyện Bút máu của Vũ
Hạnh”, “người viết không để lộ ra tư trưởng mà truyện toát lên triết lý sâu
sắc! Bút máu là tập truyện ngắn đặc sắc trong cuộc đời năm chục năm cầm
bút của Vũ Hạnh. Bút máu như là tuyên ngôn của tác giả về văn chương nghệ
thuật. Mười hai truyện ngắn trong tập sách này toát lên ý chí, nghị lực, lòng
nhân ái của một nhà văn dấn thân trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và
chống Mỹ. Đọc Bút máu, dù là viết về chuyện xưa hay trực tiếp nói chuyện
đương thời, tôi cảm nhận văn chương Vũ Hạnh luôn luôn tươi rói niềm tin
vào cuộc đời, vào tình người; Vũ Hạnh không bao giờ lẫn lộn, thỏa hiệp giữa
chính và tà, nhân nghĩa và phi nhân...” (www.trieuxuan.info, 10-2015) [79].
Nhìn chung, cũng có các bài phỏng vấn, bài viết nhận định về đề tài, đối
tƣợng, chủ đề sáng tác, phong cách nghệ thuật, cảm xúc khi viết của Vũ
9
Hạnh, nhƣng phần lớn thiên về sự nghiệp sáng tác của Vũ Hạnh, chƣa có
công trình nghiên cứu toàn diện về tập Bút máu của Vũ Hạnh nói riêng và
luận văn nghiên cứu về Vũ Hạnh nói chung. Lựa chọn đề tài “Tự sự trong tập
bút máu của Vũ Hạnh” chúng tôi muốn tìm hiểu về sự đóng góp của nhà văn
qua tập truyện ngắn Bút máu qua góc nhìn tự sự.
1.3. Mục tiêu và nhiệm vụ nghiên cứu
Nghiên cứu tập Bút máu của Vũ Hạnh t góc nhìn tự sự trƣớc hết nhằm
thử nghiệm việc vận dụng tự sự học vào nghiên cứu, phê bình văn học. Tiếp
theo là nhằm mục đích nhìn nhận văn xuôi đƣơng đại đa dạng, phong phú
hơn, nhằm giúp độc giả hiểu biết sâu hơn về một tác giả văn học Việt Nam ra
đời trƣớc 1975.
Qua khảo sát, nghiên cứu, ngƣời viết sẽ đúc kết và thấy đƣợc những
đóng góp mới của nhà văn trong cách xây dựng kết cấu, cốt truyện, nghệ thuật
trần thuật, điểm nhìn, ngôn ngữ và giọng điệu trần thuật. Chúng tôi có những
so sánh và thấy đƣợc những điểm chung và riêng của tác giả này so với các
tác giả khác. Nhƣ vậy, việc tìm hiểu “Tự sự trong tập bút máu của Vũ Hạnh”
còn nhằm mục đích minh chứng khả năng tồn tại, phát triển và ngày càng đổi
mới của văn xuôi Việt Nam.
Đây là công trình nghiên cứu về một tác giả đã trải qua cả hai giai đoạn
của đất nƣớc: đấu tranh giải phóng dân tộc và hòa bình dựng xây đất nƣớc.
Do đó, những ý kiến trong công trình sẽ là tƣ liệu tham khảo cho những ngƣời
quan tâm đến tác giả Vũ Hạnh nói riêng, đến văn xuôi Việt Nam thời kì trƣớc
1975 nói chung. Đồng thời, những yếu tố tự sự trong tập Bút máu cũng có
nhiều nét tƣơng đồng với nhiều tác phẩm khác, do đó, công trình này có thể
tạo tiền đề mở rộng khảo sát yếu tố tự sự trong sáng tác của các tác giả Việt
Nam cùng thời kì.
1.4. Đối tƣợng và phạm vi nghiên cứu
1.4.1. Đối tượng nghiên cứu
10
Đối tƣợng nghiên cứu của đề tài chính là những yếu tố tự sự trong tập
truyện ngắn Bút máu của tác giả Vũ Hạnh. Do đó, trƣớc hết, ngƣời viết phải
nghiên cứu về tự sự học và các yếu tố tự sự trong văn xuôi nhƣ cấu trúc tự sự
trong một số văn bản khác để đối chiếu, làm rõ. Qua đó, ngƣời viết qua quá
trình đọc và chọn lọc tài liệu chỉ tập trung khai thác những yếu tố tự sự trong
tập truyện ngắn Bút máu của tác giả Vũ Hạnh.
1.4.2. Phạm vi nghiên cứu
Đề tài chỉ tập trung khảo sát tập truyện ngắn Bút máu của nhà văn Vũ
Hạnh, gồm các truyện ngắn: Một cái tết trên năm trăm năm về trƣớc, Dương
đảo, Vi ngọt, Chung giọt mồ hôi, Câu chuyện mất ngựa, Khoảnh khắc tình
xuân, Đôi mắt dịu hiền, Người nữ tì, Chất ngọc, Vàng tháp cổ, Bút máu.
Các truyện ngắn này cơ bản bao quát nội dung mà nhà văn Vũ Hạnh
chọn viết: phê phán các vấn đề xã hội và triết luận tƣ tƣởng. Bên cạnh đó, tác
giả luận văn cũng tìm hiểu một số truyện ngắn viết theo kết cấu mở, cùng loại
truyện ngắn khác cùng thời để so sánh, đối chiếu.
1.5. Phƣơng pháp nghiên cứu
Triển khai thực hiện nghiên cứu đề tài này, luận văn sử dụng các
phƣơng pháp nghiên cứu sau:
- Phương pháp nghiên cứu lịch sử: Vận dụng phƣơng pháp nghiên cứu
này để nghiên cứu lí luận về thể loại văn xuôi trong tiến trình phát triển trƣớc
1975. Bởi lẽ, sự đổi mới luôn diễn ra trên cơ sở kế th a và cách tân những
yếu tố sẵn có trong quá khứ. Để nhận thấy sự phát triển và đổi mới của văn
xuôi đƣơng đại và địa hạt truyện ngắn, ngƣời nghiên cứu cần có đƣợc cái nhìn
khái quát về lịch sử hình thành và phát triển; những vấn đề lí luận về đặc điểm
văn xuôi trƣớc 1975, quan niệm truyện ngắn của các nhà lí luận văn học trong
các giai đoạn trƣớc.
- Phương pháp so sánh, đối chiếu:, ngƣời viết vận dụng phƣơng pháp so
sánh, đối chiếu để khảo sát những bƣớc phát triển trong tác phẩm của cùng tác
11
giả cũng nhƣ so sánh với các tác giả khác để tìm ra những đặc trƣng của t ng
nhà văn đóng góp vào nền văn học đƣơng đại.
- Phương pháp thống kê, phân loại: ngƣời viết vận dụng phƣơng pháp
thống kê, phân loại để khảo sát các yếu tố tự sự trong tập truyện ngắn Bút
máu của Vũ Hạnh (thế giới nhân vật, ngôn ngữ,…).
- Phương pháp nghiên cứu cấu trúc: Ngoài ra, ngƣời viết vận dụng
phƣơng pháp nghiên cứu cấu trúc để khảo sát tác phẩm trên các bình diện: kết
cấu, cốt truyện, ngôn ngữ, điểm nhìn nghệ thuật,…
1.6. Cấu trúc của luận văn
Ngoài phần mở đầu và phần kết luận và tài liệu tham khảo, luận văn
đƣợc cấu trúc thành ba chƣơng nhƣ sau:
Chƣơng 1: Tự sự học và tự sự trong Bút máu của Vũ Hạnh
Chƣơng 2: Kết cấu tự sự trong tập Bút máu của Vũ Hạnh
Chƣơng 3: Diễn ngôn nghệ thuật, giọng điệu và kết cấu tự sự trong tập
Bút máu của Vũ Hạnh
12
Phần II: NỘI DUNG
CHƢƠNG 1:
TỰ SỰ HỌC VÀ TỰ SỰ TRONG BÚT MÁU CỦA VŨ HẠNH
1.1. Khái lƣợc về tự sự học
1.1.1. Khái niệm tự sự và tự sự học
Tự sự học là một địa hạt nghiên cứu đã đƣợc phát triển t giai đoạn
những năm đầu thế kỉ XX (đặc biệt là trong giai đoạn 1960-1980). Nhìn
chung, tự sự học đƣợc chia làm nhiều đối tƣợng nghiên cứu dựa trên t ng giai
đoạn phát triển. Tự sự học kinh điển đƣợc xây dựng trên nền tảng của thuyết
cấu trúc mà khởi thủy là những nghiên cứu ngôn ngữ của F. Saussure. Những
quan tâm của tự sự học kinh điển tập trung vào mô hình ngữ pháp tự sự, diễn
ngôn tự sự cùng các vấn đề sự kiện, nhân vật, điểm nhìn, thời gian và không
gian trần thuật, văn bản trần thuật và đọc tự sự,… Nếu tự sự học kinh điển tập
trung vào văn bản thì tự sự học hậu kinh điển tập trung vào ngữ cảnh. Tự sự
học kinh điển chú ý ngôn ngữ, tự sự học hậu kinh điển chú ý đến lời nói. Tự
sự học kinh điển hƣớng đến cái tĩnh, đóng kín thì tự sự học hậu kinh điển xem
xét quá trình mở và động. Tự sự học kinh điển có tính thống nhất tƣơng đối
thì tự sự học hậu kinh điển hƣớng đến liên ngành và tiếp cận không đồng
nhất,…Giai đoạn đầu, tự sự học tập trung nghiên cứu cấu trúc của văn bản,
đối tƣợng của trần thuật, cũng nhƣ tập trung thiết lập cấu trúc ngữ pháp, chức
năng ngữ pháp của trần thuật, bƣớc phát triển thứ hai theo tƣ tƣởng phát triển
của chủ nghĩa cấu trúc cơ bản là nghiên cứu lời kể, cách kể, hoặc nói cách
khác là nghiên cứu diễn ngôn tự sự. Đánh dấu cho sự phát triển thật sự của
quan niệm tự sự học là các nhà nghiên cứu phƣơng Tây với những tên tuổi
l ng danh nhƣ G. Genette, R. Barthes, T. Todorov, A. Greimas, J. Culler, bắt
nguồn t lý thuyết Cấu trúc luận Pháp. Gerald Prince là ngƣời tiên phong đề
xuất khái niệm “đối tƣợng tiếp nhận tự sự” hoặc “ngƣời thụ thuật” (naratee).
13
Khái niệm này đƣợc phát triển, kết th a phổ biến và đánh dấu nền tảng của tự
sự học thế giới. G.Genette cũng rất quan tâm đến vấn đề thời gian trong tác
phẩm. Ông đã đề cập đến: thời gian không trùng khít, thời gian trùng khít,
thời gian trần thuật không tƣơng ứng với thời gian sự kiện, trần thuật tỉnh
lƣợc hoặc bỏ qua thời gian sự kiện; trần thuật theo trật tự thời gian vật lí, trần
thuật không theo trình tự thời gian, trần thuật đơn tính, trần thuật trùng phức,
trần thuật tổng hợp…Theo nhà nghiên cứu Lê Thời Tân ông viết “Tự sự học:
tên gọi, lược sử và một số vấn đề lí thuyết” (Văn hóa Nghệ An, số 4/2012) về
khái niệm ngƣời thụ thuật tự sự: “Người thụ thuật là đối tượng hướng tới của
người trần thuật, nó là một nhân tố kết cấu đối ứng với người trần thuật,
không liên quan đến ngữ cảnh lịch sử - xã hội mà trong đó có độc giả bằng
xương bằng thịt. James Phelan, một nhà tự sự học Mĩ khác giải thích khái
niệm này như sau: kẻ thụ thuật là loại độc giả mà người trần thuật (narator)
trực tiếp giao lưu cùng, nó có khả năng mà cũng có thể không có khả năng
trùng khít với độc giả lí tưởng. Hoặc một đóng góp khác, Seymour Chatman
đề nghị phân biệt cái gọi là trường tri cảm có tính cách như một bộ thấm lọc
(filter) thông tin trần thuật của nhân vật với cái gọi là tầm nhìn hoặc nói quan
điểm riêng của người trần thuật khi phân tích góc nhìn tự sự (focalization)”.
[66]. Sau khi quan niệm tự sự học của các nhà nghiên cứu ngƣời Pháp đƣợc
phổ biến rộng rãi hơn, thì một số nghiên cứu về đề tài này của Mỹ cũng phát
triển theo, đặc biệt là sau thập niên 90. Tự sự học kinh điển cấu trúc luận của
Pháp đã trở thành nền tảng gây ra những sự đột phá trong nền tự sự học hậu
kinh điển, t đó phát triển và thúc đẩy tự sự học bƣớc sang giai đoạn hậu kinh
điển. Brian Richardson, một nhà tự sự học của Mĩ đã t ng nhận định: “Lí luận
tự sự đang đạt tới một tầm cao mới toàn diện hơn. Lí luận tự sự rất có khả
năng sẽ chiếm địa vị trung tâm trong nghiên cứu văn học khi mà những
hệ hình (paradigm) phê bình vốn từng có vị trí chủ đạo bắt đầu suy yếu đi
cùng lúc mô thức (model) phê bình mới (chí ít cũng không giống như cũ)
- Xem thêm -